Bài viết điều em muốn nói với thầy cô

Vào lúc 15h30 ngày 28/04/2022 tại giảng đường A5, Trường Thực hành Sư phạm đã diễn ra cuộc đối thoại giữa học sinh tiểu học và trung học cơ sở với Lãnh đạo nhà trường lần thứ I, năm học 2021-2022 với chủ đề “Điều em muốn nói”.

Tham dự buổi đối thoại có Thầy Nguyễn Huy Thông- Hiệu trưởng nhà trường, thầy cô trong Ban Giám hiệu, Chủ tịch Công đoàn trường, tổng phụ trách Đội, GVCN, lãnh đạo tổ chuyên môn, bảo mẫu và sự tham gia của 87 em học sinh đại diện cho học sinh tiểu học và THCS của nhà trường.
Phát biểu tại buổi đối thoại, Thầy Nguyễn Huy Thông- Hiệu trưởng nhà trường đã có những chia sẻ về nội dung cách đặt câu hỏi, ý nghĩa của buổi đối thoại và giải đáp thêm một số thắc mắc của các em học sinh:“Đối thoại giữa lãnh đạo nhà trường và học sinh là một hoạt động vô cùng ý nghĩa, có tầm quan trọng chiến lược của nhà trường. Nhà trường luôn lắng nghe, tiếp thu những đề xuất của các em. Thầy hoan nghênh sự mạnh dạn, tự tin, thẳng thắn của các em khi chia sẻ những ý kiến của bản thân mình và của tập thể lớp.”

Bài viết điều em muốn nói với thầy cô

Buổi đối thoại đã nhận được 44 câu hỏi. Ở cấp tiểu học, ý kiến các em xoay quanh các vấn đề về khẩu phần ăn cho học sinh bán trú, cơ sở vật chất, thời lượng các môn năng khiếu, các hoạt động trải nghiệm, hoạt động ôn tập hè, các hội thi,…..Đối với cấp trung học cơ sở, các em có những ý kiến về thời khóa biểu học tập, thời gian bắt đầu tiết học, cơ sở vật chất, thực đơn, các hoạt động ngoại khóa, phòng học âm nhạc,… Các bộ phận phụ trách giải đáp những thắc mắc, những đề xuất của các em học sinh. Em Lê Như Huỳnh, học sinh lớp 9A chia sẻ: Trong buổi đối thoại, chúng em có thể thoải mái chia sẻ những tâm tư nguyện vọng, lắng nghe những lời giải đáp đầy tâm huyết của thầy cô. Buổi đối thoại đầy ý nghĩa đã cho chúng em cảm nhận sâu sắc tình yêu và sự quan tâm của thầy cô dành cho chúng em.        Đây là diễn đàn để học sinh gặp gỡ, đối thoại trực tiếp với Lãnh đạo Nhà trường về những vấn đề liên quan đến học sinh đang học tập tại trường diễn ra hàng năm. Thông qua đối thoại, Nhà trường nắm bắt tư tưởng của học sinh, những vướng mắc, khó khăn và những đề xuất của học sinh trong học tập, rèn luyện, sinh hoạt, từ đó có biện pháp thích hợp để giải quyết trong phạm vi quyền hạn và trách nhiệm, nhằm tạo điều kiện cho học sinh học tập tốt, rèn luyện tốt, góp phần nâng cao chất lượng dạy và học, đồng thời đảm bảo thông tin hai chiều giữa học sinh với Lãnh đạo nhà trường, tinh thần dân chủ trong nhà trường.

Một số hi nhf ảnh trogn buổi tọa đàm

Bài viết điều em muốn nói với thầy cô

Bài viết điều em muốn nói với thầy cô

Bài viết điều em muốn nói với thầy cô

Bài viết điều em muốn nói với thầy cô


Tác giả bài viết: Minh Thương

Bài viết điều em muốn nói với thầy cô

Bài viết đạt giải cuộc thi viết Tri ân thầy cô giáo cấp trường

Bài viết điều em muốn nói với thầy cô

Bài viết điều em muốn nói với thầy cô

Bài viết điều em muốn nói với thầy cô

Bài viết điều em muốn nói với thầy cô

Kính gửi hộp thư “Những điều em muốn nói”! Nếu có một điều ước trong cuộc sống, em sẽ ước dành cho gia đình, cho bạn bè và những người em yêu mến và một điều ước đặc ...

Bài viết điều em muốn nói với thầy cô

Bài viết điều em muốn nói với thầy cô

Bài viết điều em muốn nói với thầy cô

Bài viết điều em muốn nói với thầy cô

Bài viết điều em muốn nói với thầy cô

Kính gởi: Thầy phụ trách “ Những điều em muốn nói”

Thời gian cứ trôi đi âm thầm và lặng lẽ, thấm thoát đã gần bốn tháng trôi qua. Thời gian tuy ngắn nhưng cũng đủ làm cho em cảm nhận được tất cả những điều tốt đẹp nhất từ mái trường THCS Kim Tân. Với ước mơ trở thành 1 cô học trò được khoác lên mình chiếc áo đồng phục của trường THPT Chuyên Lào Cai, em đã rời xa ngôi trường mà mình đang học để đến với 1 ngôi trường hoàn toàn mới, những lo lắng, suy nghĩ xuất hiện trong khối óc nhỏ bé: Lo sợ vì mất đi những người mà mình quan tâm, yêu thương nhất, sợ vì phải rời xa nơi mà mình cảm thấy an toàn nhất, sợ phải chia tay những đứa bạn mà ngày nào cùng mình đùa nghịch và chọc ghẹo lẫn nhau,...và sợ cả khi không có bạn bè, thầy cô ở bên, có những lúc em đã định lùi bước. Nhưng nghĩ về tương lai phía trước, nghĩ về những người đang trông mong và tin tưởng, em đã quyết định tiến bước, hi vọng về một ngày mai tươi sáng hơn. Nhớ những ngày ấy, những ngàu đầu của tháng 8, tiết trời ấm áp, khi trên con đường đến trường mới lạ còn cảm thấy có một chút mặc cảm, tự ti về bản thân, run sợ trước thách thức mới đang chờ đón thì khi đặt chân đến trường những cảm giác ấy hoàn toàn tan biến. Cảm giác đầu tiên khi đặt chân vào cánh cổng là một cái gì đó rất gần gũi, thân quen. Ngôi trường hiện lên đẹp và khang trang, những tán lá cây dang rộng, một làn gió mát rượi thoảng qua đưa tâm hồn vào những điều tuyệt diệu nhất. Có lẽ chính cảm giác ấy đã thúc giục bước chân em tiến nhanh vào lớp học. Em bước lên cầu thang dãy nhà B, lên đến tầng 3, tấm biển lớp 9D được đặt ngay ngắn. Bước vào lớp các bạn đều rất thân thiện và dễ gần, tất cả đều cởi mở và vui vẻ chào đón một thành viên mới. Và sau đó, chính ngày hôm ấy, em đã gặp được cô-cô Lê Thị Lương. Ấn tượng đầu tiên của em về cô là một con người rất thẳng thắn nhưng đồng thời cũng rất quan tâm đến học sinh. Cô có biết rằng, lời động viên của cô hôm ấy đã khiến em cảm thấy có ý chí để vươn lên hi vọng rằng mình có thể làm tốt. Những ngày tiếp theo đó, em hiểu rõ về cô hơn cô rất nghiêm khắc, có những lúc em cảm thấy vô cùng sợ và tự hỏi rằng tại sao cô phải nghiêm khắc với chúng em như vậy? Nhưng rồi, thời gian đã giúp em nhận ra, cô nghiêm khắc là muốn tốt cho chúng em, muốn cho chúng em trưởng thành và trở thành 1 con người tốt. Cô luôn ở bên cạnh, sẵn sàng giúp đỡ chúng em trong mọi việc. Cô cầm chổi giúp chúng em dọn vệ sinh trường lớp, cô cầm cuốc giúp chúng em trồng hoa,...và cô cầm cả viên phấn để viết lên cả tấm lòng mình. Cô dạy cho chúng em biết nói lời cảm ơn, biết nói lời xin lỗi, cô giúp cho chúng em tạo ra một cuốn sổ với thật nhiều trang viết với hình ảnh thú vị. Em thương cô vì cô quá vất vả, dẫu cô ốm nhưng không bao giờ cô bỏ giờ tự quản trong 15p đầu giờ trên lớp, thương ánh mắt cô thật buồn, những giọt nước mắt lăn dài trên má vì chúng em không ngoan...Em càng thương cô hơn vì cô luôn là giáo viên công bằng và luôn đứng về phía học trò để nhìn nhận vấn đề, cô luôn tìm cách để thấu hiểu được bọn học trò chúng em và nâng đỡ cho những bước chân ngây dại của chúng em. Em càng khâm phục cô hơn ở cách mà cô dành cho em và những bạn bè khác, cô luôn biết những khuyết điểm của mình và cố gắng khắc phục, cũng như góp ý khuyên răn với những khuyết điểm của chúng em 1 cách tinh tế để hoàn hảo hơn trong mắt mọi người. Cô ơi! Em thương cô lắm tấm lòng rộng mở của cô, có nghiêm khắc nhưng rất mực thông cảm với học trò của mình, sự sâu sắc và gần gũi của cô nữa và còn vô vàn những điều khác nữa, đó phải là cả một tâm hồn, một trái tim dành cho chúng em,... và dẫu đó chỉ là tình cảm một chiều của cô, cô cho đi chẳng mong nhận lại điều chi cả. Đối với em, em đã lớn hơn chỉ sau 4 tháng ngắn ngủi học với cô, em có được một tâm hồn mới, một sự tự ti vốn ẩn nấp trong em. Một trái tim biết cảm thông và lắng nghe, một tinh thần vượt khó cho dù vấp ngã, em đã học ở cô là sự nỗ lực không ngừng, cô chính là điểm tựa cho em đứng lên sau vấp ngã, gạt đi nước mắt em lạc bước tiếp ở cuộc đời này, em đã biết nhìn nhận vấn đề và không còn nữa những đánh giá ngây ngô.

Cô ơi! Ngày 20/11 sắp đến, em mong cô hãy tha thứ cho em về tất cả những lỗi lầm của mình và cảm ơn cô về tất cả những gì cô giành cho em. Em yêu cô và yêu mái trường THCS Kim Tân này nhiều, em cũng như các bạn sẽ chẳng bao giờ quên được nơi này-nơi sẽ chắp cánh cho những ước mơ của chúng em bay xa.