Giao Dịch Hào Môn Tổng Giám Đốc Ép Hôn 99 Lần Chương 114

CHƯƠNG 1: CHẾT THẢM.Trong viện nghiên cứu virus cấp bốn, bên trong dày đặc các phòng nghiên cứu đặc biệt.Trên giường bệnh, toàn thân Thương trăn cắm đầy kim tiêm, bệnh tất giày vò khiến cô thay đổi hoàn toàn, chỉ còn một hơi thở cuối cùng, cô nhìn chằm chằm người phụ nữ ngồi trước giường bệnh, bàn tay như bàn tay quỷ nắm chặt lấy khăn trải giường.“Người khác nhiễm virus K sau một tháng sẽ chết, chị không những không chết, còn không lây bệnh, đúng là một cơ thể lý tưởng dùng để thí nghiệm, bay năm này, mùi vị tham sống sợ chết không tệ đúng không?”Khuôn mặt cười tươi như hoa, nhưng lời nói toàn lời ác độc. Người khác tới là thăm bệnh, nhưng cô ta Thương Thanh Thanh, là tới lấy mạng.Cô ta nói xong , lấy một ông kim tiêm ra, bên trong có chất lỏng màu vàng nhạt, có thể nhìn xuyên qua.“À, đây là huyết thanh kháng virus bọn họ mới nghiên cứu thành công hôm qua, chị kiên trì tới bây giờ, không phải là vì thứ này sao? Bọn họ nghĩ tới vất vả của chị trong ba năm nay, à không, nghiên cứu phát triển ra liền chuẩn bị cho chị một phần, chỉ cần tiêm vào chị sẽ cảm thấy tốt hơn! Chị, chị có muốn không?”Muốn! Rất muốn!Thương Trăn nhắm mắt lại, giấu đi sự tuyệt vọng trong mắt!Đương nhiên là cô muốn, nhưng huyết thanh đến tay em gái tốt của cô, chỉ sợ hôm nay là ngày chết của cô! Bởi vì cô bi nhiễm virus K, là do Thương Thanh Thanh làm hại!Không chỉ virus, cả đời này cô đều bị Thương Thanh Thanh áp bức! Thương Thanh Thanh rất ngu trong y học, mà có thể trở thành mỹ nữ thiên tài như bây giờ, đều nhờ vào ăn cắp ý tưởng của cô!Mỗi khi nghĩ đến cô từng bước từng bước trở thành bàn đạp cho Thương Thanh Thanh, cô lại hối hận muốn chết! Nhưng cô không muốn chết, cô còn phải báo thù!Những nhân viên nghiên cứu thấy ý chí muốn sống của cô rất cao, còn nói cô đại nghĩa, nguyện ý vì toàn bộ thế giới hi sinh thân mình.Con mẹ nó đại nghĩa cái gì!Cô chỉ vì để bọn họ có thể nhanh chóng nghiên cứu chế tạo ra huyết thanh kháng virus, cho nên mới chụ đủ ba năm hành hạ cũng không buông tay.Cuối cùng, ngay vào ngày hôm qua! Huyết thanh được nghiên cứu chế tạo thành công, nhưng thứ có thể cứu được sinh mạng cô, lúc này lại bị Thương Thanh Thanh cầm trong tay thưởng thức.Oán hận cuồn cuộn khiến người ta hít thở không thông! Yếu đuối như cô, hóa ra cũng sẽ hận như vậy?Thương Thanh Thanh thấy cô nhắm mắt không nghe, cuối cùng cũng nói ra mục đích của mình.“Chị gái à, tôi biết chị không muốn chết, hiện giờ tôi cũng không sợ chị có thể trở mình, bởi vì không ai tin chị, như vậy đi, chỉ cần chỉ cho tôi biết mật mã bảo hiểm phòng thí nghiệm của chị, tôi sẽ tiêm huyết thanh giúp chị, đưa chị ra nước ngoiaf, thế nào?”Thương Trăn nghe thấy vậy, mở mắt ra, hơi thở không ổn định nói câu đầu tiên. “Đây là lần lần đầu tiên tôi….biết có người vô liêm sỉ như vậy!”Ép cô trả lời còn chưa đủ, trước khi giết cô, còn muốn lừa gạt đi một chút giá trị cuối cùng của cô! Nằm mơ!“Chị không chịu sao?”Trong mắt Thương  Thanh Thanh hiện lên vẻ á độc, cầm kim tiêm uy hiếp, “Thứ này rất quan trọng đấy? Chị kiên trì đến bây giờ, không phải vì thứ này sao?”Thương Trăn cười mỉa, không để ý tới.Thấy đối phương dầu muối không vào, Thương Thanh Thanh không cam lòng cố ý tung đòn sát thủ.“Chị còn chưa biết đúng không, hôm nay anh Phong đính hôn, đối tượng là Nhạc Mộng Như thanh mai trúc mã cảu anh ta! Kẻ tiện nhân kia! Lúc trước hợp tác với tôi đối phó chị, ra tay với chị không ít lần, chẳng lẽ chị không muốn sống, quay về trả thù sao?”Hai chữ “anh Phong”, cuối cùng cũng kích thích đến Thương Trăn!Đã lâu rồi cô không nghe nói tới họ nà, khi nghe thấy lần nữa, vẫn giống như một thanh kiếm sắc, khuấy đảo bên trong vết thương còn chưa khép miệng!Cô nghe ra được Thương Thanh Thanh đang hối hận, bở vì Thương Thanh Thanh nằm mở cũng muốn gả cho anh Phong, cuối cùng bị Nhạc Mộng Như chui vào chỗ trống.Cô cũng hối hận, hối hận ngày ngày đêm đêm!Nếu cô sớm nhìn rõ mọi chuyện, sớm thấy rõ bộ mặt thật của Thương Thanh Thanh, cô sẽ không thảm như vậy.Nếu cô không yêu người đàn ông kia, liều lĩnh không muốn hủy hôn ước của bọn họ, đã không bi hãm hại liên tục, sau đó thiếu chút nữa bị người ta luân phiên cưỡng bức!Ác mộng lại xuất hiện, hối hận, cuồn cuộn tới mức tận cùng là tuyệt vọng!Yêu một người là sai ư? Tốt bụng là sai ư? Vì sao cô lại ra nông nỗi này?“Ra tay đi… Kẻ lừa đảo! Tôi biết trong ống tiêm….. Là chất độc!” Thương Trăn giống như bi kích thích quá độ, nói những lời như điên rồi!Từ lúc Thương Thanh Thanh bước vào cánh cửa này, cô đã không ôm hi vọng bởi vì đối phương chỉ biết lừa gạt cô, bóc lột giá trị của cô, sau đó để cô chết!Thấy Thương Trăn thà chết cũng không nói mật mã, gương mặt Thương Thanh Thanh vặn vẹo, lửa giận bắt đầu cuồn cuộn!Gần đây mọi việc không thuận lợi, cô ta là cô chủ tài giỏi, bị kẻ đê tiện Nhạc Mộng Như kia đoạt đàn ông thì thôi, ngay cả phế vật bị cô ta ngược từ nhỏ đến lớn cũng dám sẵng giọng với cô ta sao?Nói xong, cô ta tiến lên hai bước, đâm kim tiêm lên người Thương Trăn! Chỉ cần tiêm thứ này vào, chỉ cần mười giây Thương Trăn sẽ “suy yếu” mà chết! Trogn mắt cô ta đầy tàn nhẫn! Nhưng cô ta không chú ý tới, trong mắt ngươi phụ nữ suy yếu trên giường hiện lên ánh sáng âm u!Chỉ trong chớp mắt, Thương Trăn vốn nửa sống nửa chết đột nhiên bùng nổ!Giống như hồi quan phản hiếu, cô không quan tâm kim tiêm trên tay kéo ra! Dùng sức nắm lấy tay Thương Thanh Thanh, trở tay đâm kim tiêm vào bả vai Thương Thanh Thanh!“Không!”Thương Thanh Thanh sợ hãi mở to mắt! Nhưng lúc này, chất lỏng màu vàng nhạt đã tiêm vào rồi! Cô ta muốn kêu cứu, nhưng toàn thân như nhũn ra, lùi về sau vài bước…Làm sao có thể… Thương Trăn, rõ ràng là Thương Trăn chỉ còn một hơi thở cuối cùng rồi!Người bệnh rút kim ra, cả phòng đều đang báo động!Nhìn Thương Trăn không thèm quan tâm, cuối cùng cô cũng báo được thù rồi!Nhìn Thương Thanh Thanh nắm chặt cổ ngã xuống đất, cuối cùng chết không nhắm mắt, trong đôi mắt hoảng sợ còn là ảnh ngược tay cô đầy máu tươi, đây là báo ứng!Sảng khóa khó mà nói nên lời tràn ngập cơ thể ốm yêu! Thương Trăn càng cưới tươi hơn, nhìn qua có vài phần  dữ tợn!Cảm ơn ông nội đã ép cô luyện công từ nhỏ! Khiến cô có thể bùng nổ một lần dưới trạng thái cơ thể suy nhược như vậy -  tự tay đâm chết kẻ thù!Đầu càng ngày càng choáng váng, tiếng còi cảnh sát chói tai vang lên, Thương Trăn lại nằm trên giường lần nữa…Sắp có người tới cứu cô đúng không! Cô muốn sống sót, muốn bắt đầu lại lần nữa! Không còn bất lực như vậy! Không con yếu đuối như vậy! Bày ra năng lực của bản thân một lần!Trong mơ hồ, hình như cô nghe thấy có người hốt ha hốt hoảng chạy tới…Nếu có thể sống sót, cô sẽ không bị tinh thần buồn cười kia trói buộc, cũng sx không yêu người đàn ông kia nữa, cô chỉ muốn yêu chính mình!

Nếu có thể sóng ót, thì tốt rồi.

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Báo thù , Ngọt sủng , Trọng sinh , Song khiết 🕊️ , Làm giàu , Hào môn thế gia , Cường cường , Duyên trời tác hợp , Ngược tra

Thượng một đời nàng bị người áp bức cả đời. Cứu người chính là nàng, đến lợi chính là nàng cùng cha khác mẹ muội muội. Nghiên cứu ra đặc hiệu dược chính là nàng, được gọi là chính là nàng muội muội. Ba ba chỉ biết muốn nàng vì một nhà hòa thuận lần nữa thoái nhượng.

Mẹ kế sẽ chỉ ở nàng hãm sâu nguyên lành thời điểm bỏ đá xuống giếng. Muội muội chỉ biết cười lừa gạt nàng hết thảy thành tựu. Hảo một cái người một nhà!

Hôn ước bị hủy, thanh danh toàn vô, nàng phụng hiến sở hữu, cuối cùng lại bị làm hại nhiễm bệnh nan y chịu đủ tra tấn mà chết.

Này một đời, nàng chỉ nghĩ nói, ta vĩnh viễn đều là của ta, ngươi chạm vào ta đồ vật, ta chém ngươi thủ túc!

Đến nỗi nam nhân? Thượng một đời ngươi chán ghét ta, này một đời ta cũng không nghĩ nhìn đến ngươi!

Cậu chủ Phong nhíu mày, xoay người muốn đi lên tầng!Anh quay người lại, Lý Uyển Oánh liền sốt ruột, “Con trai, con đợi đã!”Thương Thanh Thanh cũng tiến lên một bước nói, “Anh Phong! Chuyện này liên quan tới danh dự của chị gái, vẫn mong anh Phong giúp đỡ một chút!”Chuyện lúc trước anh Phong bị bỏ thuốc, ngủ với Thương Trăn có rất ít người biết, hơn nữa anh Phong tưởng Thương Trăn bỏ thuốc, lại càng ghét cô hơn! Hiện giờ tuy không biết vì sao Thương Trăn muốn anh Phong kiểm tra, nhưng nghĩ tới cảnh anh Phong nhìn thấy Thương Trăn xanh tím đầy người, sau đó càng thêm ghét cô, Thương Thanh Thanh liền cảm thấy sốt ruột khó mà kìm nén nổi!Có lẽ Thương Trăn muốn cầu xin anh Phong giúp cô một lần? Chỉ tiếc, cô vẫn quá ngu ngốc, anh Phong không có khả năng giúp cô!Cậu chủ Phong không thèm để ý những lời Thương Thanh Thanh nói, vẫn là Lý Uyển Oánh cầu xin, “Hành Diễm, con giúp mẹ đi!”Bà ấy nghĩ kỹ rồi, nếu trên người Trăn Trăn thật sự có dấu vết, bà bảo con trai giấu diếm thay Trăn Trăn rồi nói sau!Phong Hành Diễm nhíu mày.“Coi như mẹ cầu xin con không được sao!”Lý Uyển Oánh làm bộ khụ hai tiếng, bà ấy có bệnh tim, cho nên nếu nói ai có thể khiến cậu chủ Phong nghe vài câu, chỉ có Lý Uyển Oánh rồi.Quả nhiên Phong Hành Diễm dừng bước.Sau đó anh nhìn dưới lầu, người phụ nữ không ngừng dây dưa với anh từ nhỏ, trong mắt tràn đầy chán ghét!“Cút lên đây!”Giọng điệu của anh rất ác liệt! Thương Trăn nở nụ cười đầy cảm kích với Lý Uyển Oánh, sau đó đi lên tầng.Tất cả mọi người đều rất chờ mong, anh Phong tuyệt đối không nói dối, hơn nữa chỉ cần kiểm tra xem trên người cô có dấu vết không là được rồi, sẽ nhanh thôi.Thương Trăn đi theo sau người đàn ông, im lặng nhìn bóng lưng anh.Chính là người đàn ông này, cô yêu anh hai mươi mấy năm, cho dù anh rất ghét cô, cô vẫn từng bước tới gần, cuối cùng rơi vào kết cục thê thảm.Cũng là rất lâu về sau cô mới giác ngộ, với tính cách cực đoan của anh, nhận định một người là tốt hay xấu đều không thay đổi, cho nên đừng nói là mười mấy năm, cho dù trôi qua một trăm năm, một ngàn năm! Anh cũng không thèm liếc nhìn cô một cái.Mỗi lần nghĩ tới chuyện này, trong lòng cô vốn sẽ đau đớn, không ngờ trọng sinh trở về, đau đớn này lại biến thành sảng khoái.Sẽ đau, chứng minh còn sống, tình yêu... Có thể so được với tính mạng sao?Phong Hành Diễm rất cao, vừa vào cửa, anh liền xoay người lại, bao vây Thương Trăn lại.“Không phải muốn tôi nghiệm thân sao? Cởi đi!”Cởi sao?Muốn cô cởi sạch trước mặt anh à?Thương Trăn cười khẽ, cảm thấy Phong Hành Diễm đang cố ý khiến cô không chịu nổi, dù sao cô từng nhát gan ngượng ngùng.Nhưng đời trước cơ thể cô bị không biết bao nhiêu người lăn qua lộn lại nghiên cứu, cô đã sớm không còn thẹn thùng rồi.Thương Trăn quyết đoán kéo khóa kéo, chỉ trong chớp mắt váy rơi xuống.Dưới ánh đèn sáng rực, tất cả vết thương trên người cô đều không thể che giấu, từng vết sẹo nhỏ rướm máu, còn có vết véo và dấu tay, đều là trước khi cô tỉnh lại, phản kháng để lại.Hơn nữa bên trong không mặc gì!Thân hình duyên dáng và da thịt tuyết trắng, khiến những dấu vết này càng thêm chói mắt, nhưng vết thương khiến cô có vẻ điềm đạm đáng yêu, cơ thể mềm mại run rẩy giống như độc dược câu người ta nhập vào lửa, chỉ cần là đàn ông, sẽ không thể không động tâm!Ánh mắt Phong Hành Diễm tối sầm lại, nhưng một giây sau, anh bị những dấu tay làm cho kích động tới mức lửa giận phun trào! Hai người đàn ông chết tiệt kia, vậy mà dám động vào vị hôn thê của anh!Mà Thương Trăn rất bình tĩnh càng khiến anh kích động, cô giống như không thèm để ý cảnh ngộ của mình?

Bỗng nhiên anh giơ tay đè cô lên ván cửa, cười mỉa nói, “Toàn thân cô đầy dấu vết còn dám bảo tôi nghiệm? Muốn tôi nói dối thay cô sao? Nằm mơ!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Giao Dịch Hào Môn Tổng Giám Đốc Ép Hôn 99 Lần Chương 114
Giao Dịch Hào Môn Tổng Giám Đốc Ép Hôn 99 Lần Chương 114