Kỉ niệm mơn man là gì

Trang chủ / Lớp 3 (Toán, TV, TA) / Tiếng Việt lớp 3


Đề thi này dành cho tài khoản VIP. Mời bạn đăng ký học để đăng ký tài khoản VIP.

Nếu đã có tài khoản VIP, mời bạn nhập tài khoản và mật khẩu ở dưới để làm bài.

Đăng nhập để học tiếp


  • Được học TẤT CẢ các khóa
  • Trả một lần, học trọn đời
  • Kích hoạt ngay, học được luôn *
  • Miễn phí ship thẻ toàn quốc
  • Giá gốc 1,200,000 đ
  • Giá bán 299,000 đ
ĐĂNG KÝ HỌC


Nhớ lại buổi đầu đi học

Hằng năm, cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều, lòng tôi lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường. Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cánh hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng. 

Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật xung quanh tôi đang có sự thay đổi lớn: hôm nay tôi đi học.

Cũng như tôi, mấy học trò mới bỡ ngỡ đứng nép bên người thân, chỉ dám đi từng bước nhẹ. Họ như con chim nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ. Họ thèm vụng và ước ao thầm được như những học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ.

- Nao nức: hăm hở, phấn khởi.

- Mơn man: Nhẹ nhàng, dễ chịu

- Quang đãng: sáng sủa và thoáng rộng

- Bỡ ngỡ: ngơ ngác, lúng túng vì chưa quen thuộc.

- Ngập ngừng: vừa muốn làm lại vừa e ngại, chưa biết làm thế nào.

Theo ông anh thì trong câu văn này nhà văn Thanh Tịnh dùng chữ mơn man hay hoang mang?

- Hoang mang, vì bước vào cổng trường các cháu không biết mang giày đúng màu chưa, tập vở bốn ô ly hay năm ô ly, cổ áo có viền xanh hay không, đóng nhiều thứ tiền không biết tiền gì, không biết lúc nào học chính khóa, lúc nào học thêm…

- Đúng là hoang mang thật! Nhưng hy vọng tin này sẽ làm ông anh bớt hoang mang. Đó là ngay từ trước đầu năm học, Bộ Giáo dục đã chỉ thị cấm nhà trường đưa ra các quy định làm khó phụ huynh, kiên quyết dẹp nạn lạm thu, dạy thêm, học thêm tràn lan… để mỗi ngày các cháu đến trường thật sự là một ngày vui.

- Đó là niềm mơ ước bấy lâu của các cháu và cả phụ huynh, hy vọng bước vào năm học mới này sẽ thành hiện thực. Và lúc đó tui xin kính cẩn trả lại chữ mơn man về với nhà văn Thanh Tịnh. Vì chữ mơn man mới gắn với những kỷ niệm đẹp, êm đềm của thời học sinh trong ngày tựu trường, phải vậy không ông?

NGƯỜI SÀNH ĐIỆU

Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi: 

Hằng năm cứ vào cuối thu , lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường.

          Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng .

          Những ý tưởng ấy tôi chưa lần nào ghi lên giấy, vì hồi ấy tôi không biết ghi và ngày nay tôi không nhớ hết . Nhưng mỗi lần thấy mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đến trường , lòng tôi lại tưng bừng rộn rã . Buổi mai hôm ấy , một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp . Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần , nhưng lần này tự nhiên thấy lạ . Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn : Hôm nay tôi đi học.

(Trích “Tôi đi học”)

Câu 1: Chỉ ra các phương thức biểu đạt của đoạn văn trên.

Câu 2: Tìm những hình ảnh, chi tiết diễn tả tâm trạng, cảm giác của “tôi” khi cùng mẹ trên đường tới trường.

Câu 3: Chỉ ra câu ghép được sử dụng trong đoạn văn trên.

Câu 4: Vì sao câu văn em vừa tìm được ở câu 3 là câu ghép?

Bài 2: Đọc đoạn trích trong văn bản “Tôi đi học” và trả lời câu hỏi:
“Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỉ niệm mơm man của buổi tựu trường. Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng. Những ý tưởng ấy tôi chưa lần nào ghi lên giấy, vì hồi ấy tôi không biết ghi và ngày nay tôi không nhớ hết. Nhưng mỗi lần thấy mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đi đến trường, lòng tôi lại tưng bừng rộn rã. Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: hôm nay tôi đi học.

(Theo Ngữ văn 8, tập một)

Câu 1. Văn bản “Tôi đi học” của tác giả nào? Văn bản đó thuộc thể loại gì ?Câu 2. Nêu nội dung của đoạn trích trên.Câu 3: Đoạn trích và văn bản đã nêu ở phần 1 gợi nhớ đến câu văn giàu ý nghĩa trong một văn bản khác đã học: “Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con, bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra.”a. Cho biết tên văn bản đó là gì ? Nêu tên tác giả

b. Qua văn bản nêu trên kết hợp với những hiểu biết của bản thân, em hãy trình bày những suy nghĩ của mình về vai trò của nhà trường với mỗi con người.

Đọc đoạn văn sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới: Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường. Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng. Những ý tưởng ấy tôi chưa lần nào ghi lên giấy, vì hồi ấy tôi không biết ghi và ngày nay tôi không nhớ hết. Nhưng mỗi lần thấy mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đi đến trường, lòng tôi lại tưng bừng rộn rã. Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: hôm nay tôi đi học. (Ngữ văn 8, tập 1, NXB Giáo dục Việt Nam, 2016,tr.5) Các đoạn văn trên được liên kết với nhau bằng phương tiện nào? Chỉ rõ những phương tiện đó.

Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi.

Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường.

Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng.

Những ý tưởng ấy tôi chưa lần nào ghi lên giấy, vì hồi ấy tôi không biết ghi và ngày nay tôi không nhớ hết. Nhưng mỗi lần thấy mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đến trường, lòng tôi lại tưng bừng rộn rã. Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên tôi thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: hôm nay tôi đi học.

                                      (Ngữ văn 8, tập 1)

Câu 1 (1.0 đ). Xác định ngôi kể, phương thức biểu đạt chính của văn bản chứa đoạn trích.

Câu 2 (1.0 đ). Các từ “mây”, “gió”, “sương” thuộc trường từ vựng nào ?

Câu 3 (1.0 đ). Tìm từ ngữ liên kết giữa hai đoạn văn 2 và 3.

Câu 4 (1.0 đ). Nhân vật “tôi” nhớ lại kỉ niệm sâu sắc nào trong thời thơ ấu của mình ? Sự hồi tưởng ấy gợi lên những ấn tượng gì trong lòng “tôi” ?

Câu 5 (1.0 đ). Em có nên trân trọng và gìn giữ những kỉ niệm ấy không ? Vì sao ?

CHỈ MÌNH VỚI MÌNH THI TỚI ĐÍT RỒI

Kỉ niệm mơn man là gì

Những câu hỏi liên quan

Đọc đoạn trích dưới đây và trả lời câu hỏi:Hằng năm, cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không cónhững đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỉ niệm mơn man củabuổi tựu trường.Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôinhư mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng.Những ý tưởng ấy tôi chưa lần nào ghi trên giấy, vì hồi ấy tôi không biếtghi và ngày nay tôi không nhớ hết. Nhưng mỗi lần nhìn thấy mấy em nhỏ rụt rènúp dưới nón mẹ lần đầu tiên đi đến trường, lòng tôi lại rưng bừng rộn rã. Buổimai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi nắm tay tôi dẫn đitrên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần,nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đối, vì chính

lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: hôm nay tôi đi học…

(Tôi đi học - Ngữ Văn 8, tập một, NXB Giáo dục Việt Nam)Câu 1 (2.5đ): Văn bản “Tôi đi học” được viết theo thể loại nào? Em hãy tóm tắtnội dung chính của đoạn trích trên và cho biết trong đoạn trích, tác giả đã sửdụng những phương thức biểu đạt nào?Câu 2 (2.0đ): Vì sao “cứ vào cuối thu”, cứ nhìn thấy” lá ngoài đường rụngnhiều và trên không có những đám mây bàng bạc”, nhìn thấy “mấy em nhỏ rụtrè núp dưới nón lá mẹ lần đầu tiên đi đến trường” là nhân vật tôi lại nhớ về buổitựu trường đầu tiên của mình?Câu 3 (3.0đ): Tìm trong đoạn trích 10 từ thuộc trường từ vựng chỉ sự vật. Từ“mỉm cười” đã được tác giả chuyển từ trường từ vựng nào sang trường từ vựngnào? Mục đích (hoặc tác dụng) của việc chuyển đổi đó là gì?Câu 4 (2.5đ):a) Vận dụng kiến thức về trường từ vựng để sửa lại câu sau cho hợp lý hơn (họcsinh chỉ cần chép lại câu mà mình đã sửa):Cô ấy đã làm phẫu thuật hai lần, một lần ở tay và một lần ở bệnh viện Gia Định.b) Tìm từ láy tượng hình, từ láy tượng thanh có nghĩa tương ứng với các nghĩacho sẵn sau (không dùng các từ đã có sẵn trong phần giải thích nghĩa):- (1)……………: chỉ người con gái có vẻ đẹp thướt tha, mềm mại, dịu dàng.- (2)……………: tiếng trò chuyện to nhỏ, nghe không rõ lời, cứ đều đều không

dứt.

Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi: 

Hằng năm cứ vào cuối thu , lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường.

          Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng .

          Những ý tưởng ấy tôi chưa lần nào ghi lên giấy, vì hồi ấy tôi không biết ghi và ngày nay tôi không nhớ hết . Nhưng mỗi lần thấy mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đến trường , lòng tôi lại tưng bừng rộn rã . Buổi mai hôm ấy , một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp . Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần , nhưng lần này tự nhiên thấy lạ . Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn : Hôm nay tôi đi học.

(Trích “Tôi đi học”)

Câu 1: Chỉ ra các phương thức biểu đạt của đoạn văn trên.

Câu 2: Tìm những hình ảnh, chi tiết diễn tả tâm trạng, cảm giác của “tôi” khi cùng mẹ trên đường tới trường.

Câu 3: Chỉ ra câu ghép được sử dụng trong đoạn văn trên.

Câu 4: Vì sao câu văn em vừa tìm được ở câu 3 là câu ghép?

Đọc đoạn văn sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới: Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường. Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng. Những ý tưởng ấy tôi chưa lần nào ghi lên giấy, vì hồi ấy tôi không biết ghi và ngày nay tôi không nhớ hết. Nhưng mỗi lần thấy mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đi đến trường, lòng tôi lại tưng bừng rộn rã. Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: hôm nay tôi đi học. (Ngữ văn 8, tập 1, NXB Giáo dục Việt Nam, 2016,tr.5) Các đoạn văn trên được liên kết với nhau bằng phương tiện nào? Chỉ rõ những phương tiện đó.

“Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường (1).

Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng.(2)

        Những ý tưởng ấy tôi chưa lần nào ghi lên giấy, vì hồi ấy tôi không biết ghi và ngày nay tôi không nhớ hết (3). Nhưng mỗi lần thấy mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đến trường, lòng tôi lại tưng bừng rộn rã (4). Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp (5). Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ (6). Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học (7).”

                                                                         (Ngữ văn 8- tập 1)

Câu 1: Đoạn văn trên trích trong văn bản nào, của ai? Nêu thể loại và phương thức biểu đạt chính của văn bản.

Câu 2: Câu (1) gợi cho em những cảm xúc gì?

Câu 3: Hãy chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong câu (2).

Câu 4: Hãy viết đoạn văn khoảng 8 - 12 câu, nêu cảm nghĩ của em về tâm trạng của nhân vật “Tôi” trong đoạn trích trên. Trong đoạn văn có sử dụng câu mở rộng thành phần, gạch chân dưới câu đó.