Bài văn viết thư nhân ngày 20 11

Chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam, sinh viên Đại học FPT đã tổ chức nhiều hoạt động như show nhạc: "Những lời chưa nói", tặng hoa tri ân thầy cô giáo... Bên cạnh đó, nhiều bạn còn viết tâm thư gửi tặng thầy cô.

  • FPT Education xác lập Kỷ lục ‘Màn đồng diễn Vovinam lớn nhất Việt Nam’

Bài văn viết thư nhân ngày 20 11

Bài văn viết thư nhân ngày 20 11

“Thời gian dẫu bạc mái đầu Tim trò vẫn tạc đậm câu ơn thầy”

Cho đến thời điểm này, em đã trở thành cô sinh viên năm ba rồi nhưng người giáo viên mà em kính trọng nhất, người giáo viên luôn khiến cho em có cảm giác thoải mái và hăng say vào bài học nhất chỉ có cô. Lần đầu tiên em gặp cô cũng là lần đầu tiên em bắt đầu kì học nơi trường Đại học này. Môn anh văn luôn là nỗi ám ảnh lớn nhất của em từ thời cấp hai cho đến tận thời điểm đó. Nhưng cho đến khi em gặp cô, suy nghĩ của em lại thay đổi hoàn toàn. Em thích học anh văn hơn, em dành nhiều thời gian cho phần luyện tập nói tiếng anh của mình. Em luôn cảm nhận được sự tâm huyết và tận tụy của cô ở mỗi bài giảng. Cái cách cô truyền đạt, cách cô xây dựng bài học, tất cả trong đó đều chứa cả tấm lòng của cô. Mặc dù không còn học cô nữa, nhưng em vẫn luôn nhớ đến cô, nhớ những lần em được học và được cô chỉ dẫn tận tình. Nhân ngày 20 – 11 sắp tới, em muốn gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến với cô, chúc cô luôn luôn vui vẻ và tràn đầy năng lượng như những ngày đầu em gặp cô để cô có thể truyền tải nhiều bài học hay cho nhiều sinh viên hơn nữa.

Gửi đến cô Lê Hà Vân.

Lê Thị Trà My - MSSV: SB61202

Bài văn viết thư nhân ngày 20 11

Vốn dĩ cả năm học thì tôi cũng chỉ đợi đến ngày này để có thể bày tỏ những tâm tư, tình cảm của mình đến người thầy mà tôi trân quý.

“Chữ thầy trong cõi người ta Dặm dài hoa nắng trời xa biển đầy”

Một người thầy thân thiện, luôn vui vẻ mỗi khi đến lớp, luôn chú tâm và đặt hết những tâm huyết vào bài dạy của thầy. Thầy luôn cố gắng giải thích và giảng giải cho sinh viên một cách dễ hiểu nhất. Tôi vẫn chưa bao giờ thấy sự nóng giận hay nản lòng của thầy khi sinh viên không hiểu bài hay làm bài bị điểm thấp. Hơn thế nữa, thầy còn đưa ra những lời động viên, an ủi khi sinh viên chúng tôi gặp khó khăn. Mặc dù học đại học, nhưng tôi luôn cảm nhận được tình cảm của thầy dành cho chúng tôi như những năm tháng ở trường cấp 2, cấp 3. Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn nhớ nụ cười, nhớ giọng nói của thầy mỗi khi thầy đến tiết.

Gửi đến Thầy Nguyễn Long Quốc.

Lưu Thị Ngọc Hà - MSSV: SB61442

Bài văn viết thư nhân ngày 20 11

Vốn dĩ con không biết viết như thế nào để có thể thể hiện được đầy đủ cảm xúc và tình cảm của con dành cho các thầy các cô. Con xin phép mượn bài thơ này để có thể trao gửi những tâm tư của con nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20 – 11.

Lê Quang Chinh - MSSV: SB61345

Bài văn viết thư nhân ngày 20 11

Mái trường - ngôi nhà thứ hai luôn là nơi lưu lại những dấu ấn đáng nhớ nhất cuộc đời mỗi con người. Ở nơi đó, thầy cô là cha mẹ, bạn bè là anh em cùng nhau tạo nên những kỉ niệm khó phai. Suốt những năm tháng đến trường, chắc hẳn ai cũng có ấn tượng với một thầy cô giáo nào đó. Những người để lại cho ta kinh nghiệm suốt đời hay vực ta đứng dậy từ những nơi tối tăm, hay đơn giản là cách giảng bài sâu sắc mà không sao quên được. Tôi cũng vậy, suốt 2 năm đại học cô là người tôi nhớ nhất.

Viết về hình tượng cô giáo, ngay từ bé tôi đã được nhào nặn trong trí tưởng tượng đó là cô giáo với mái tóc đen dài bóng mượt, cặp gọn gàng bằng một chiếc kẹp giản dị, da trắng môi đỏ, dáng đi khoan thai, nhẹ nhàng.

Với tôi, chắc chắn đó là cô giáo bước ra từ giấc mơ. Ngày đầu ngỡ ngàng bước vào đại học, buổi đầu tiên gặp gỡ, cô bước vào lớp với cặp kính râm to đen, chúng tôi có chút nhốn nháo và bất ngờ, cô hóm hỉnh giải thích: “Buổi đầu chào cả lớp mà cô giống mafia quá, cô xin lỗi các em nhưng nếu bây giờ cô bỏ kính ra thì cả lớp chắc không ai học được vì sợ vừa vì cười đấy. Cô bị ngã xe, lớp thông cảm cho cô nhé!” và kèm theo đó là nụ cười rạng rỡ. Tôi cũng phát hiện ra rằng không phải cô giáo nào cũng có giọng nói ngọt như mía lùi hay lanh lảnh như chim hót. Cô giọng khá trầm và khàn nhưng chưa bao giờ chúng tôi cảm thấy ngao ngán với tiết dạy của cô. Ngày đầu tiên ấy, cô còn giới thiệu và kể thêm vài câu chuyện vui vẻ.

Vậy là giờ dạy mở màn, cô đã đốn tim tôi, tôi cảm nhận được một tâm hồn đồng điệu. Cô luôn có cách lôi kéo chúng tôi không thể dời khỏi lời giảng của cô một giây phút nào. Cô vẫn giữ những nét truyền thống của một nhà giáo, không sai lệch về tư tưởng, đạo đức nhưng cô cũng không quên bỏ vào đó một chút cái tôi cá nhân riêng để học sinh có thể nhớ về cô mãi. Cô mang dáng dấp của người phụ nữ hiện đại nhưng cũng không quên đi nét truyền thống trong mình.

Tôi đang cảm nhận từng ngày trọn vẹn khi còn là sinh viên. Và tôi không thể nào quên những ngày chạy deadline bên bạn bè cùng những lời dạy của cô. Người đã truyền dạy cho tôi bao tri thức, bao ước mơ và hi vọng.

Phan Trương Trọng Huy - MSSV: SB61300

Bài văn viết thư nhân ngày 20 11

Bài văn viết thư nhân ngày 20 11

Gửi đến cô Phương Ngô Kim.

Cám ơn cô đã đến bên chúng em, cám ơn cô vì những điều cô đã làm. Cô luôn yêu thương học sinh, xem các học sinh giống như những đứa con của mình vậy. Em nhớ những lúc có bạn nào làm bài quiz không tốt hay thi final không được. Cô luôn động viên tạo cơ hội cho các bạn học chưa được tốt để cải thiện, luôn khen thưởng cho những bạn có thành tích tốt, cô luôn công bằng trong mọi vấn đề. Cô lo lắng cho các bạn, chạy đi chạy lại, hỗ trợ hết sức có thể, đến lúc biết bạn đó không thể pass môn của môn, suýt nữa cô còn khóc nữa cơ. Sinh viên xem cô giống như người chị của mình vậy.

Ai học cô cũng luôn nhớ đến những bộ đồ quen thuộc của cô: chiếc áo xanh lá cây, cái băng đô cô hay đeo nữa :D

Rồi còn phải kể đến dáng đi nhanh nhẹn, thoăn thoắt của cô lúc nào cũng vội vã vào lớp, cô luôn tạo không khí trong lớp học để bài học ko buồn chán, tiếng trung chưa bao giờ trở nên dễ học hơn như vậy. Tuy cô vui tính và thoải mái nhưng vẫn luôn có quy tắc riêng của mình để học sinh nể và tôn trọng cô hơn, học ra học chơi ra chơi, cô luôn đảm bảo cho các bạn phải hiểu và thuộc bài vs từ một cách nhanh và chính xác. Em mong cô biết rằng vẫn sẽ có những sinh viên yêu quý cô và luôn ở bên cô.

Nhân ngày Nhà giáo Vệt Nam chúng em chúc cô những điều tốt đẹp nhất. Chúc cô vẫn luôn tràn đầy nhiệt huyết với công việc giảng dạy của mình và chúng em yêu cô rất nhiều.

Lê Quỳnh Phương Anh - MSSV: SB61364

Bài văn viết thư nhân ngày 20 11

Cảm ơn chị, người chị đã đưa em đến với con đường tham gia tuyển sinh :)) Có thể nói chị Thảo là người chị đầu tiên mà em thân thiết khi em bước vào môi trường Đại học. Chị luôn là người cho em những lời khuyên bổ ích, giúp em vượt qua những khó khăn. Lúc nghe tin chị ra ước ngoài, em thậm chí còn khóc cơ đấy :(( nhưng may sao, bây giờ chị đã quay trở lại với em rồi nè :)) Chị ơi, chị hãy luôn vui vẻ, yêu đời, quan tâm đến những đứa em như bây giờ nha chị. Chúc chị sẽ luôn vui vẻ với công việc hiện tại và hạnh phúc bên a Hiển nha. Yêu thương chị rất nhiều ạ <3 <3

Đậu Thúy My - MSSV: SB61397

Bài văn viết thư nhân ngày 20 11

Cứ mỗi lần tháng 11 ùa về, đến cái ngày mà cả một năm mới có một lần để nhắc học trò nhớ về thầy cô của mình, nhắc đến ngày Nhà Giáo Việt Nam thì mọi ký ức của thời học sinh lại ùa về.

Nhớ ngày 20/11 năm xưa chắc ai cũng trải qua cái thời mà đòi mẹ phải mua quà để đi tặng thầy cô cho bằng. Lớn lên chút thì đã biết đường đi mua quà, nhưng đến lúc tặng thì run cầm cập, gặp thầy cô ở trường suốt không sao cả nhưng mà gặp riêng thầy cô thì không dám đến.

Lớn lên rồi học cấp 3, ngày 20/11 được xem như là một ngày học nhẹ nhõm của học sinh thì phải - theo tôi nghĩ như thế. Vì ngày 20/11 thường thì thầy cô khuyến mãi không dò bài, học sinh cũng không phải thấp thỏm, lo âu vì điều đó. Đôi khi ngồi nói chuyện phiếm và nghỉ học luôn môn đó, thường thì lớp trưởng đại diện lớp tặng hoa cho thầy cô rồi thôi, xong cái ngày 20/11.

Không biết ngày 20/11 của bạn như thế nào nhưng của tôi là một ngày đầy cảm xúc, tuy đi làm xa không thể tới thăm thầy cô được, nhưng không khi nào thầy cô không nhớ tới tôi. Lúc tôi gọi điện thoại chưa kịp nói tên mình thì thầy cô đã nhận ra tôi trước, tôi vui mừng và đôi khi là bật khóc, thầy cô vẫn nhớ và cười phì nói: "Đứa học trò phá nhất lớp của cô nay làm ở đâu rồi, có khỏe không? Năm nay cho gọi điện thoại nhưng năm sau phải về nhà thăm cô đấy nhé!!!". Trải qua biết bao lứa học trò, bao nhiêu năm nhà giáo mà thầy cô vẫn nhớ học trò của mình chứng minh một điều là thầy cô luôn dành mọi tâm huyết cho những đứa học trò nhỏ bé, dù có hay nghiêm khắc với mình đi chăng nữa thì cũng dễ hiểu là thầy cô chỉ muốn điều tốt nhất cho mình mà thôi. Chắc điều đó ai cũng cảm nhận được như tôi, vì nếu không có những điều như thế thì bạn có thể thành công hay sống tốt hơn như hiện nay để còn ngồi đọc những dòng viết này đây.

Xin cảm ơn những thầy cô đã dìu dắt con từ những ngày đầu tiên học lễ, hậu học văn. Những yêu thương, trân trọng và thành kính nhất là tất cả những gì con muốn những người cô thầy đã dạy dỗ con nên người. Chúc các thầy cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc để mãi mãi vun đắp cho sự nghiệp trồng người.

Nguyễn Thị Tuyết Minh - MSSV: SS130050

Trên đây là những kỉ niệm, những lời chúc của 10 bạn sinh viên tham dự cuộc thi "Những lời chưa nói"... Bên cạnh đó, còn rất nhiều tâm thư dành cho các thầy cô giáo chưa được thổ lộ.