Tác phẩm: Số học lão sư mời ra ngoài! Tác giả: Cửu Cửu Hòa. Editor: Min Beta: Cin Raw: Hoàn 76 chương + 4 phiên ngoại. [CP] Tiện manh trì độn-Số học lão sư x Ngạo kiều khó tính-Ngữ văn lão sư. Nội dung: Đô thị tình duyên, hoan hỉ oan gia, gương vỡ lại lành, ngọt văn, 1v1, HE. Cp chính: Diêu Thư Hàm x Thư Nhan | Cp phụ: Lan Hề x Hàn Giang Tuyết| Trần Vũ Tiệp. ---------------------- "Gặp đúng người, đúng thời điểm, là HẠNH PHÚC Gặp đúng người, sai thời điểm, là BI THƯƠNG" ------------------- -Cuộc chiến của hai vị lão sư- Anh tài trung học Diêu lão sư hồi học cấp 3 từng tỏ tình với một nữ sinh, không chỉ bị người ta cự tuyệt mà còn bị làm cho nhục nhã một phen. Nhưng tạo hóa trêu ngươi, có một ngày người kia bỗng nhiên xuất hiện, trở thành Số học lão sư của lớp (Diêu lão sư chủ nhiệm) còn là bạn cùng phòng với Diêu lão sư... -Cái quái gì, vị số học lão sư này, cô có thể đừng đến làm phiền tôi được không? -E hèm, vị lão sư này, cô muốn làm cái gì?! ------------------- Chỉ vì tình yêu của họ làm mình cực kì ngưỡng mộ. Tác phẩm: Số học lão sư mời ra ngoài! - Cuộc chiến của hai vị lão sư- - Cái quái gì, vị số học lão sư này, cô có thể đừng đến làm phiền tôi được không? Tên truyện: Số học lão sư, mời ra ngoài! Tác giả: Cửu Cửu Hoà Editor: Mommin96 Số chương: 76 chương + 4 phiên ngoại Tình trạng: Đã edit hoàn Review: Giới thiệu nhân vật: Diêu Thư Hàm – giáo viên dạy Ngữ Văn Thư Nhan – giáo viên dạy Toán Tóm tắt nội dung: Diêu Thư Hàm hồi cấp 3 có tỏ tình với 1 nữ sinh, kết quả không những bị từ chối mà còn bị chế nhạo hết sức nhục nhã. 12 năm sau, nàng trở thành Ngữ Văn lão sư của trường trung học Anh Tài thì vô tình gặp lại người đã từng từ chối tình cảm của mình - Thư Nhan. Cơ mà người này lại còn là Số học lão sư của lớp nàng, người gì đâu mà đáng ghét thật chứ. "Đây là phòng làm việc của tổ Ngôn ngữ, Số học lão sư, mời ra ngoài!" Cảm nhận: Mình có đọc được một bài thơ thế này: "Bức thư tình tôi viết gửi cho em Là nỗi nhớ, tôi để dành lâu lắm Là bao đêm tôi trở trăn gom nhặt Vụn vỡ lòng mình ghép chẳng vẹn nguyên. Cơn gió thì thầm giây phút đầu tiên Là lúc ấy, tôi biết tim rung động Là một chút ngu ngơ nhưng cháy bỏng Phút lỡ làng, ôm mộng vỡ tìm quên..." Bài thơ có tên là "Bức thư tình tôi viết gửi cho em" của tác giả Thượng Tư Hoàng, ở đây mình chỉ trích 2 khổ thơ trong cả bài vì mình thấy nó giống y đúc với khung cảnh trong truyện nên muốn liên hệ một chút. Đoạn thơ trên làm mình liên tưởng đến mối tình đơn phương vô vọng đến cùng cực của Diêu Thư Hàm... 12 năm trước, dưới ánh nắng vàng rực rỡ của mùa thu, cô bé Diêu Thư Hàm chìa tay đưa cho người bạn cùng khoá lớn hơn mình 1 tuổi một bức thư tình, kèm với lời thổ lộ chân thành "Thư Nhan, Em thích chị!". Nhưng đáp lại tấm chân tình ấy, Thư Nhan chỉ xem như là một lời đùa giỡn rồi buông tiếng cười cợt, thậm chí không tiếc chế giễu Diêu Thư Hàm rằng "Này bạn học, đừng vì thiếu thốn tình cảm mà trở thành đồng tính luyến ái chứ." _________________ Quay ngược thời gian một chút, lần đầu tiên Diêu Thư Hàm gặp mặt Thư Nhan là khi Thư Nhan đang tham gia thi đấu cầu lông, và Diêu Thư Hàm chỉ là người đứng xem ở bên ngoài. Khi Thư Nhan chiến thắng, cô đã nở một nụ cười rất tươi và vô tình nhìn về phía Diêu Thư Hàm. Khoảnh khắc hai đôi mắt giao nhau giữa không gian tràn ngập tiếng reo hò cổ vũ đó, thời gian như ngừng lại. Trái tim non nớt của cô bé 15 tuổi lần đầu cảm nhận được sự rung động sâu sắc chạm đến cả đáy tim. Nàng nhận ra mình yêu một người, và người đó thậm chí cũng là nữ. Tình yêu của Diêu Thư Hàm chỉ xuất phát từ một phía, và là tình yêu đơn phương mang đầy sắc thái rụt rè và hèn mọn. Chỉ dám đứng từ xa dõi theo bóng hình người ấy, chỉ dám âm thầm giúp đỡ người ấy lúc khó khăn, chỉ dám chôn sâu tình cảm ấy trong lòng, một mình mơ mộng. Bao nhiêu đêm nàng khắc khoải dằn vặt, gom góp những mảnh vụn trái tim ghép thành một lời yêu hoàn chỉnh, gửi vào trong bức thư tình, rồi mới dám lấy hết can đảm để bày tỏ, nhưng cuối cùng, kết quả lại bằng 0. Đem trái tim non nớt của Diêu Thư Hàm lúc đó, hoàn toàn đập nát. Để nàng về sau đành phải "ôm mộng vỡ tìm quên"... _______________________ Cái đó chỉ là một chút liên tưởng của mình về quá khứ của cả hai thôi, chỉ ngẫu nhiên xuất hiện một vài phân đoạn nên là gợi cảm xúc, chứ đó không phải là nội dung chính của bộ truyện này. Tác giả kể rất hài hước những đoạn khắc khẩu của hai người, cùng với các hoạt động thi đua giữa 2 lớp mà 2 người chủ nhiệm, do 2 lão sư ghét nhau nên 2 lớp cũng ghét nhau, chửi nhau như chó với mèo vậy á =))) Giọng văn miêu tả rất tốt, theo mình thì nó gợi được cái chân thật, êm đềm thông qua những chi tiết tả cảnh nhỏ nhặt. Mỗi một khung cảnh đều vừa
vặn, không thừa không thiếu, khắc hoạ được hơi thở tràn đầy sức sống ở môi trường học đường. Từ giáo viên cho đến học sinh, đều mang một sắc thái rất "thật" về ngoại hình lẫn tính cách. Hơn hết là việc học sinh sợ làm bài kiểm tra là y chang ngoài đời luôn. Nên đây là 1 điểm mình đánh giá cao ở bộ này. Biến cố xảy ra khiến Diêu Thư Hàm tự xây dưng một vách ngăn, đóng cửa lòng với tất cả mọi người. Cho đến khi chiếc chìa khoá kia xuất hiện, chọc Diêu Thư Hàm điên lên, chửi =)))))))) Chửi xong mở cửa nhét cái chìa khoá vô luôn, từ đó về sau cái chìa khoá không mở được bất kì cái cửa nào khác nữa ngoài cửa ải bà xã đại nhân Diêu Thư Hàm. Tình cảm của hai người trong truyện làm mình cực kỳ ngưỡng mộ. Một người đã cố chấp nắm giữ tình yêu một tình yêu đơn phương suốt 12 năm không hề buông bỏ. Một người thì luôn luôn kiên trì để từng bước từng bước mở cửa lòng cho người kia. Dù có cãi vả, có đớn đau, có bất hoà, nhưng tất cả những thử thách đó như kéo họ lại gần nhau hơn, để sau tất cả, họ trở về bên nhau, không bỏ lỡ nhau giữa mênh mông cuộc đời. Có thể tình yêu của Thư Nhan không lớn bằng Diêu Thư Hàm,
nhưng cô đã dùng cả cuộc đời còn lại để bù đắp cho tổn thương trong quá khứ mà mình đã gây ra, nên là vẫn thấy được sự chân thành của Thư Nhan đối với Diêu Thư Hàm. Mình đặc biệt rất thích nhân vật Diêu Thư Hàm, cách yêu của nàng mang một sự kiên định và si tâm tuyệt đối. Những chi tiết cho thấy sự quan tâm yêu thương Thư Nhan của Diêu Thư Hàm làm mình rất cảm động. Ở đây mình kể 3 chi tiết mà bản thân mình cảm thấy rất đắt trong truyện này, mọi người xem thử: 1. Bức thư tình Tuy nó chỉ xuất hiện không quá 2 lần trong truyện, nhưng vẫn đọng lại trong mình một cảm giác gì đó rất khó diễn tả. Diêu Thư Hàm đã phải trải qua bao nhiêu đêm dài trằn trọc, viết vào nhật ký, đem tất cả niềm yêu chuyển vào bức thư để đưa tận tay Thư Nhan, tuy không được đáp lại, và dần chìm vào
quên lãng, nhưng nó là ký ức của Diêu Thư Hàm, ký ức thanh xuân về mối tình đầu nàng không thể nào quên. Đây là thứ mà Thư Nhan thích. Dù là ốp điện thoại, chăn màn drap giường, dây chuyền, lồng đèn,... đều chỉ có hình con Pikachu này. Diêu Thư Hàm từng nói nàng nhớ một người suốt 12 năm, nhưng người đó hiện tại thích gì nàng cũng không biết, điều duy nhất chỉ có con Pikachu này thôi. Cho nên nó như là mối liên kết bền chặt nhất đối với cả hai người. Diêu Thư Hàm đã làm quà Valentine suốt 12 năm và đem chôn dưới gốc cây, đến năm thứ 13, món quà của nàng rốt cuộc cũng có người nhận, tình yêu của nàng đã có hồi đáp, đi kèm là con Pikachu kéo gần khoảng cách cả hai hơn. 3.Bài thơ Diêu Thư Hàm khắc lên giường trong ký túc xá. "Tình yêu của tôi và Nhan (như) bông hoa mục nát từ trong bào thai chết tận trong tim." Bài thơ là niềm đau dai dẳng mà Diêu Thư Hàm đã phải gánh chịu trong suốt khoảng thời gian còn lại sau khi bị từ chối thời
còn đi học. Nó tồn tại như một nhắc nhở rằng nàng đã từng có một tình yêu tuyệt vọng đến thế nào. Đọc bài thơ này mình khóc sướt mướt luôn, vì nó thật sự rất rất rất là ám ảnh trong ngữ cảnh đó 🥺 Thật sự mà nói bộ truyện này không phải là cực phẩm gì, không đến nỗi quá xuất sắc, nhưng nó đã lấy đi của mình rất nhiều nước mắt. Mình thương Diêu Thư Hàm và cũng cảm phục nàng, dù trải qua biết bao nhiêu khó khăn, chịu biết bao đau đớn về cả tinh thần lẫn thể xác, nàng vẫn kiên định với tình yêu của mình, và cái kết có hậu nàng nhận được là hoàn toàn xứng đáng. Diêu Thư Hàm đã được ở bên người mà nàng yêu, sinh được bé nhỏ đáng yêu và đặc biệt được sủng lên tận trời =)))))))) Có cặp phụ Lan Hề - Hàn Giang Tuyết, dễ thương lắm, HE. Văn phong ngọt ngào hài hước xen lẫn chút đau đớn âm ỉ, nội tâm nhân vật được miêu tả rõ nét và chân
thật, các tình huống truyện xảy ra cũng hợp lý, logic, không thừa không thiếu. Truyện mang sắc thái đời thường, nhẹ nhàng, ấm áp. Không ngược, không cẩu huyết, rất đáng đọc. Không hẳn thanh thủy văn, nhưng chương H bị lỗi =)))))))))))))) Mình highly recommend bộ này cho những ai thích kiểu truyện nhẹ nhàng, có nhiều vấn đề nhân sinh được đặt ra khá là hay, đọc và ngẫm rất tốt. Cá nhân mình nghĩ bộ này 8.5/10. Cám ơn mọi người đã đọc ạ 😇 Các bạn có thể tìm tên editor để dễ thấy truyện hơn, bìa truyện mình để ở đầu. |