Ngày hôm qua phong lộng review năm 2024

Thể loại: Đam mỹ, xuyên không, hiện đại, ABO, thanh xuân vườn trường, trúc mã x trúc mã, con trai xuyên không về thời trung học của ba mẹ. Hoàn 87 chương & 3 ngoại truyện

Hôm nay Tết Dương nằm nhà, vừa hay đọc xong một bộ ABO cute hết sức nên không kìm được phải đăng liền. Cuối năm tần suất đăng bài hơi dày bù cho những ngày tháng bỏ bê haaaaa˜

\==

Nhóc con Tần Thư ( tên ở nhà được ba đặt là Tần Thập Ngũ, từ đây thân thương gọi là bé Mười Lăm – aka 15) là “phú nhị đại” hàng thật giá thật, hiện làm trùm trường Nhất Trung. Một ngày nọ không được đẹp trời cho lắm, nhóc 15 bị bạn học sỉ nhục nên lao vào đánh nhau với người ta, sau đó cãi nhau với ba mẹ một trận rõ to ở phòng hiệu trưởng rồi bỏ chạy, xui khiến thế nào mà ngã vào hồ Ước nguyện ở trường, xuyên không về Nhất Trung 16 năm trước.

Ừ, đúng rồi á các bạn trẻ, Nhất Trung đúng là trường trung học của ba mẹ nhóc 15 luôn, tại đây bao nhiêu câu chuyện xưa rồi cả truyền thuyết về hình tượng người ba Alpha học bá thiên tài hào hoa phong nhã và người mẹ Omega xinh đẹp dịu dàng của nhóc 15 bị đổ vỡ hết! Tất cả là láo toét, tất cả chỉ là lừa người! (#`Д´)

Ai nói cho cậu biết được không….

Cái tên đáng sợ đang bóp cổ cậu dí xuống mặt đất! Cái tên lưu manh đầu gấu cực kỳ khốn khiếp thi kiểm tra 9 môn cộng lại không được nổi 100 điểm là ba của cậu đó hả?!!!

Còn cái người lạnh lùng vô cảm xung quanh năm trăm dặm chẳng có ma nào dám bén mảng lại gần, đóa hoa Alpha cao lãnh băng sơn lãnh khốc nhìn A nhất trường kia là mẹ của cậu sao???

Từ từ đã, mẹ ruột à!!! Hồi trẻ mẹ trông dã man như vậy hả? Mẹ giả làm Alpha à?!!

Từ từ đã, ba của con ơi!!! Đó là vợ của ba đó!! Bây giờ ba đánh lộn với mẹ vậy mà coi được sao?!!

– Trích Văn án truyện – bản chuyển ngữ của nhà bạn Kwon Jian –

Nhóc 15 xuyên vào một cậu bé Omega đang học lớp 10 ở Nhất Trung cũng tên là Tần Thập Ngũ (Ừ, tại đây thanh niên đặt một dấu ? về cái vụ trùng tên thế kỷ của nhóc 15 và cậu bé này, hồi sau sẽ rõ), vậy là “Tần Thập Ngũ” thay đổi 180 độ, từ một thằng bé Omega tính tình nhút nhát, hay bị bạn học bắt nạt trở thành một thiếu niên dương quang rực rỡ, không sợ trời không sợ đất (à quên, có sợ ba mẹ nhóc :v). Nhóc 15 nhận ra lúc này ba mẹ mình, một là trùm trường, một là học bá, cả 2 đều nổi như cồn nhưng họ thậm chí còn chưa biết mặt nhau. Ba của nhóc – Tần Sơ còn vì cô bạn hoa khôi Hà XX mà còn đem theo băng đảng đến dằn mặt nhóc, vì nhóc bị cáo trạng là theo đuôi bạn hoa khôi kia! Lộ Đồng – Mẹ của nhóc hiện tại còn là nam giáo thảo Alpha, lại còn có hàng tá các cô hoa khôi khác theo đuổi nữa chứ! Quan trọng là các cô hoa khôi này còn chuyển từ crush mẹ nhóc sang ba nhóc và ngược lại, nên hình như là hai người hổng có ưa nhau đâu Σ(°△°|||)︴

Nhóc 15 cảm nhận sâu sắc nguy cơ mình sẽ không được sinh ra nếu sự việc cứ tiếp diễn thế này, nên nó lân la làm thân với ba mẹ mình, quyết tâm làm hồng nương để bảo toàn tính mạng! Có thêm cậu con trai không hiểu từ đâu nhảy ra, Tần Sơ và Lộ Đồng từ quen biết nhau, qua nhiều sự việc dở khóc dở cười dần dần tiến vào con đường tình yêu của họ. Khổ nỗi là nhóc 15 bị xu cà na, nó lo lắng cho hai ông bô đến bứt gần hết tóc nhưng chả thấy họ tiến triển tí nào, trong khi cứ có tí đường thì lúc đó lại không có nhóc (ಥ﹏ಥ). Nhưng mà yên tâm 15 nha, ba nhóc dù ấu trĩ xíu nhưng tán trai vẫn ngon lành cành đào ( ‾́ ◡ ‾́ )

\== Đây là đường phân cách spoil, hãy đọc tiếp nếu các thanh niên muốn tìm hiểu thêm nữa, còn không thì hãy trở lại với thanh niên sau khi đọc truyện nha ==

Ừ, tới đây thì những tưởng truyện sẽ đi theo chiều hướng ngọt ê răng, rồi cười tụt quần. Nhưng không! Nhưng không! tác giả không hề bẻ lái nhưng các khúc mắc thì cứ dần được hé lộ.

Nhóc 15 là con nhà tài phiệt siêu giàu, nhưng nhóc không hề thấy hạnh phúc, vì nhóc không hề thấy ba mẹ thương mình. Từ lúc năm tuổi đến giờ, hơn mười năm ba mẹ nhóc đều bận rộn công việc, sinh nhật cũng chỉ có nhóc với bảo mẫu, ngày Tết cũng chỉ có nhóc một mình với gala chào xuân, nhóc không học hành, nhóc quậy phá ở trường ba mẹ đều không hề quản, thầy cô thì vì bối cảnh nên cũng chẳng hỏi han, bạn bè thì một mặt xun xoe vì gia đình nhóc, mặt khác thì nói xấu nhóc không hề được ba mẹ quan tâm. Có thể nói trẻ con có một chấp niệm to lớn về mẹ của mình, nhóc 15 cũng vậy, baba dù bận đến mấy cũng có thể về nhà với nhóc, nhưng tình yêu của ông ba suốt ngày nhăm nhe cốc đầu nhóc thì làm sao so được với tình yêu của mẹ. Mẹ 15 là minh tinh, rất ít khi về nhà với nhóc chứ đừng nói là dẫn nhóc đi ăn, đi công viên giải trí, hay thậm chí là đi họp phụ huynh. Bởi vậy 15 luôn cho rằng mình có ba mẹ mà như là trẻ “mồ côi”, ba mẹ không thương mình, thậm chí còn thầm oán trách tại sao ba mẹ sinh ra mình mà chẳng yêu thương mình gì cả (。•́︿•̀。)

Vậy mà khi là “Tần Thập Ngũ” của 16 năm trước, nhóc lại được trải qua những điều bình dị nhưng rất hạnh phúc như vậy. Ba của nhóc dù luôn ấu trĩ nhưng lúc nào cũng xoa đầu đứng trước bảo vệ nhóc, mẹ của nhóc thì còn hơn cả thế, rất chiều chuộng nhóc, còn hay ôm nhóc vào lòng. 15 được đi ăn với ba mẹ, được đón Tết cùng ba mẹ, được đi công viên giải trí, rồi còn cả chụp ảnh gia đình nữa. 15 trải qua những ngày tháng hạnh phúc, cũng vừa vui vừa buồn, kiểu như “đường trộn thuỷ tinh” vậy đó.

Rồi thời gian trôi qua, các khúc mắc cũng dần được hé lộ, 15 cũng đến thời điểm phải “trở về”, nhưng không ngờ lại phải trở về theo cách vô cùng đau đớn đến vậy. Thân thể “Tần Thập Ngũ” của 16 năm trước bị bệnh máu cấp tính, đột nhiên diễn biến xấu, 15 trải qua những ngày tháng cuối ở bệnh viện, nhưng thật may là bên cạnh cậu có ba mẹ mình – Tần Sơ và Lộ Đồng. Có thể nói giữa mẹ con có một mối liên kết vô hình, Lộ Đồng mơ hồ nhận ra có thể là 15 xuyên không, và rất có thể nhóc chính là con của mình và Tần Sơ 16 năm sau. Tình hình 15 càng ngày càng xấu, tất cả các minh chứng cũng càng ngày càng chỉ ra thật sự cậu bé chính là con của mình làm Lộ Đồng càng thêm đau lòng cùng tự trách hơn. Rồi chuyện gì đến cũng đã đến, 15 trở về với ba mẹ mình, Tần Sơ và Lộ Đồng của tuổi 17 ở bên nhau, động viên nhau, cùng nhau cố gắng, cùng nhau bước tiếp với niềm hi vọng được gặp lại bé con của họ.

Họ chắc chắn sẽ gặp lại nhau!

\==

Đến đây cũng gần như thanh niên đã spoil đến hết truyện. Nhưng ở review này thì thanh niên cảm thấy muốn tiếp tục viết nữa. Nếu mọi người muốn cảm nhận truyện một cách riêng của mình nhất thì hãy bỏ qua bên dưới này và trở lại sau khi đã đọc truyện nhé!

Đọc đến cuối thì Plot twist của truyện đã được hé lộ hoàn toàn, cũng giải thích đầy thuyết phục về việc tại sao ba mẹ bé 15 “không quan tâm bé”. Làm sao họ không quan tâm bé được khi bé con là kết tinh tình yêu của cả hai người? Làm sao không yêu bé khi họ đã chờ mong bé suốt mười sáu năm? Khi 15 trở về 16 năm sau, tất cả những ký ức về bé của mọi người đều biến mất, “Tần Thập Ngũ” thật sự cũng đã mất từ 2 năm trước lúc bé xuyên không đến. Có thể hiểu rằng, điều này làm Lộ Đồng và Tần Sơ càng lo sợ về cái gọi là “hiệu ứng cánh bướm”, họ lo sợ nếu mình thay đổi tương lai thì bé con của họ sẽ chẳng xuyên không, họ rồi sẽ chẳng đến với nhau và bé con sẽ hoàn toàn “biến mất” thật sự.

(Đến đây thanh niên nhớ đến một bộ phim điện ảnh của Hàn Quốc cũng có plot như vậy, đó là “Be with you” của So Jisub và Son Yejin. Nếu mọi người có hứng thú có thể tìm phim này nhé!)

Cũng có thể cảm nhận được Tần Sơ và Lộ Đồng không hề bỏ rơi bé con ở những ký ức vụn vặt của bé 15 như Lộ Đồng là minh tinh hạng A, nhưng chỉ cần bé con hơi sổ mũi thì anh đã suốt đêm chạy từ đoàn phim về, hay bé con thường được cha xoa đầu hay làm tổ trong ngực mẹ vậy đó.

Bé 15 xuyên về thì hiểu ra mọi chuyện, nhóc trưởng thành hơn, cũng hiểu tình yêu của ba mẹ cho mình. Mẹ nhóc từ một đoá hoa A cao lãnh trở thành một người mẹ dịu dàng, hoá ra tất cả những thay đổi này đều là vì nhóc, 16 năm trước nhóc vòi mẹ đan cho một cái mũ, cũng chính vì vậy mà Lộ Đồng học thứ mà mình chưa bao giờ làm qua. Lộ Đồng vốn không thích trẻ con cho lắm, nhưng “trẻ con” kia là trẻ con nhà người khác, chứ trẻ con nhà mình thì thương còn không kịp, sao nỡ không cần được đây?

Đọc những đoạn về bé 15 thương ơi là thương luôn ấy mọi người, đúng kiểu tâm trạng vừa tủi thân vừa mong được ba mẹ thương tội ơi là tội. 15 là kiểu tủi thân thì tủi thân đó, nhưng không bao giờ hỗn láo với ba mẹ cả, lúc là “bạn học” của ba mẹ bị ba cốc đầu thì lúc nào cũng oang oang bảo “không đánh ba, đánh ba sẽ bị sét đánh” hay không nói tục, vì nói tục thì người ta sẽ chửi lại mẹ mình. 15 nó giống ba y một hệ, bảo trùm trường mà kiểu trùm trường lương thiện á, nó kiểu không đánh ai bậy bao giờ, cũng chẳng hỗn láo với thầy cô, hay giúp đỡ mấy bạn yếu thế nữa.

Nhóc 15 làm thanh niên càng suy nghĩ hơn về bé con sau này của mình, trẻ con thường nhạy cảm và dễ tổn thương, chỉ cần ba mẹ la rầy hay không để ý chút xíu cũng rất dễ tủi thân. Vì vậy nên các ông bố bà mẹ càng cần nhạy cảm hơn khi nuôi dạy con mình. Có lẽ đây cũng là ý mà tác giả muốn gởi gắm thông qua bộ truyện, điều này làm thanh niên thực sự cảm nhận được đây không còn là một bộ truyện giải trí đơn thuần nữa mà đầy tính nhân văn và nhiều điều đáng suy ngẫm!

\==

Nhìn chung thì kết cấu truyện rất ổn, có chiều sâu, tuy đôi lúc tác giả hay lag xíu kèm vài ba cục sạn nhỏ nhưng không thấm vào đâu. Tổng thể thì “bánh cuốn” lắm luôn, 1/3 đầu truyện cười run rốn, 1/3 tiếp theo đến gần cuối thì khóc muốn sưng mắt, 1/3 cuối thì lại cười tụt quần, truyện đưa thanh niên từ khung bậc cảm xúc này đến khung bậc cảm xúc khác, thật sự rất cảm động và đáng đọc!

Bạn chủ nhà chuyển ngữ cũng không chê vào đâu được luôn ấy, bình thường chắc sẽ có nhiều người đọc không “prefer” editor lồng comment của mình vào truyện lắm, nhưng không, bạn chủ nhà comment hài thôi rồi, câu nào chất câu đó nên cứ gọi là cười bò, cảm giác thích lắm ấy, giống như có một người cùng guu cùng đọc truyện và chia sẻ cảm nhận cùng với mình ấy các bạn trẻ ơi =))). Nhân đây cũng gởi lời cảm ơn đến bạn Kwon Jian đã đem đến cho tụi mình một bộ truyện hay đến thế này (ಥ﹏ಥ) ! Hi vọng sẽ được đọc thêm nhiều bộ hợp guu ở nhà bạn nữa!

Nói chung là nhiệt liệt đề cử các thanh niên ơi!!!

\==

Đến đây review (kiêm spoil hết truyện) cũng hơi dài quá rồi, xin kết truyện bằng một trích đoạn trong bức “thư tình” mà nhóc 15 thay ba gởi cho mẹ nó, cũng là nguồn gốc cái tên cúng cơm của nhóc – Tần Thư.