Mỹ thực tại dân quốc review năm 2024

                                          

Lục Nghiên là Lục Nghiên, lại không phải Lục Nghiên, nàng đang chiếm cứ thân thể người khác, còn mình cũng chỉ là một cái hồn mà thôi. Đời trước nàng chính là nữ đầu bếp trong cung Hoàng hậu, làm rất nhiều thức ăn ngon, cuối cùng Hoàng hậu lại ban cho nàng một ly rượu độc, trong bụng quặng đau sau đó mất đi ý thức.

                      
Đến khi nàng mở mắt ra lại trở thành một nơi khác, thời gian khác, thậm chí là một cơ thể khác. Nàng cúi đầu nhìn xuống, đôi tay này mười ngón thon dài, lại trắng mềm, giống như những cây bánh căn, xinh đẹp vô cùng, khác hoàn toàn tay nàng. Tay nàng nấu ăn quá nhiều, cảm nhận đồ ăn, ước lượng thức ăn, trên ngón tay đều đã xuất hiện đầy vết thương, tuyệt đối không trắng nõn nà như vậy. Đây không phải là cơ thể của mình!
                      
Nhưng đôi bàn tay này thật là xinh đẹp vừa thon dài lại trắng mềm, không có vết chai nào, thật đúng với câu "chỉ như tước thông căn" (1).
                      
(1) Theo như mình tìm hiểu được là thon dài mỏng manh như cọng hành :))))
                      
Mà Lục Nghiên không ngờ rằng, mình lại bị chứng tay khống (2), quả thực không thể kiềm chế.
                      
(2) Giống như thê khống là có bệnh đặc biệt yêu thích sủng ái thê tử
                      
Thật là đẹp mắt a....
                      
Ngày đầu tiên xuyên vào khối thân thể này, Lục Nghiên đã nhận ra điều đó, có điều đến khi xuống bếp mới cảm thụ rõ ràng, nàng thật sự đã biến thành một người khác.
                      
Nhưng vì sao nàng lại tá thi hoàn hồn?(3) Đây là điều Lục Nghiên đến giờ vẫn không hiểu được, nàng chưa từng nghĩ con người có thể sống lại.
                      
(3) Mượn xác sống _lạ_i
                      
"Tiểu thư, nên uống thuốc rồi."
                      
Nàng đang thưởng thức đôi tay này, rèm trong phòng bị người ta nhấc lên, một tì nữ bím tóc lủng lẳng từ bên ngoài đi vào, trong tay mang theo một khay đựng chén thuốc nóng hổi.
                      
Xuân Hạnh đặt khay lên bàn, nói: "Đại phu nói thân thể của người muốn tốt lên, mau khỏi bệnh, thì phải ráng uống hết chén thuốc này."
                      
Nói xong nàng đi đến chậu than bên cạnh cầm kìm sắt khảy động bên trong, khiến cho căn phòng trở nên ấm áp hơn. Vì rơi xuống nước mà chết, Lục Nghiên lại xuyên vào, mạng sống thì còn nhưng khối thân thể này chính là hỏng rồi, thuốc này chắc là còn uống đến tháng sau.
                      
Lục Nghiên chà chà tay, trong phòng đốt vài chậu than to nhưng nàng vẫn cảm thấy có chút lạnh, làm cho chính mình nhịn không được run run. Trong lòng bỗng dưng phát rét! 
                      
Xuân Hạnh cầm chén thuốc lại, nói: "Tiểu thư, người uống thuốc đi."
                      
Lục Nghiên ừ một tiếng, tiếp nhận chén thuốc, không do dự lập tức uống cạn chén. Xuân Hạnh lấy một miếng mứt hoa quả cho nàng, thuận miệng nói: "Tiểu thư, lần trước người uống thuốc than đắng, xem ra đại phu đã cho thêm nhiều cam thảo một chút."
                      
Lục Nghiên buông mắt: "Trách không được ta uống nghe ngọt hơn."
                      
Trước kia Lục Nghiên sợ đắng, nhưng nàng lại không phải Lục Nghiên, nàng không sợ. Nhìn chén thuốc trên bàn, Lục Nghiên nghĩ, thuốc bổ cũng không bằng bồi bổ bằng thức ăn, trong đầu nàng hiện lên vài món dược thiện bổ huyết ích khí.
                              
Lục gia có một tửu lâu lớn, thời thịnh vượng đã qua, càng ngày càng vắng khách, sắp tới chỉ có thể dẹp tiệm.

Nhìn đôi tay mềm mại trắng nõn nhỏ nhắn, mười ngón không dính nước, Lục Nghiên rất đau lòng.

Nếu cô làm đồ ăn, ắt sẽ hỏng tay.

Cũng không phải mọi chuyện không như ý muốn.

Nghe nói, vị hôn phu còn có cái chú Tư. Chú Tư còn thương đôi tay này hơn cô...

Đối với các bạn đang bão hòa về mặt cảm xúc khi mãi bơi trong biển ngôn tình thì mình xin đề cử bộ truyện này.

Mỹ thực tại dân quốc review năm 2024

Với mô típ mới lạ tránh xa các tình tiết cẩu huyết mà chúng ta thường đọc thì nội dung của truyện nói về quá trình gây dựng lại công việc kinh doanh của nữ chính khi nhà họ Lục đang xuống dốc.

Các tình tiết truyện chủ yếu viết về đồ ăn, mỹ thực do bàn tay khéo léo của nữ chính làm ra. Bên cạnh đó không thể thiếu yếu tố tình cảm của các nhân vật được, tình yêu nam nữ, tình yêu gia đình.

Mỹ thực tại dân quốc kể về một nữ đầu bếp thời cổ đại chuyên làm đồ ăn thức uống cho hoàng hậu. Nhưng số phận nghiệt ngã, nàng bị hoàng hậu ban cho ly rượu độc chết trong phòng bếp. Không ngờ xuyên về thời dân quốc nàng trở thành tiểu thư Lục gia Lục Nghiên, có cha mẹ, có em trai và em gái. Không những thế, nàng còn có cả vị hôn phu tên Cố Thành.

Vị này là một thanh niên tiến bộ không chịu hôn ước đặt trước này mà kết giao với Diệp tiểu thư. Cố Thành không thích hôn ước này, nàng cũng vậy dứt khoát muốn giải trừ hôn ước. Nhưng bên cạnh đó lại xuất hiện thêm Cố tứ gia là tiểu thúc của Cố Thành. Mối liên hệ giữa họ bắt đầu từ lúc Lục Nghiên lấy danh nghĩa nhà họ Cố để cứu em trai lỡ cờ bạc với mong muốn giúp gia đình trong lúc khó khăn, nàng không ngờ Cố tứ gia lại ra mặt.

Lục Nghiên làm đồ ăn cho Cố tứ gia coi như báo đáp. Bao năm qua hắn thà ăn màn thầu cứng nhắc còn hơn ăn đồ ăn làm hắn cảm giác vô vị nhưng khi ngửi thấy hương thơm từ thức ăn nàng làm hắn đã không cưỡng lại được mà ăn sạch. Từ đó Cố tứ gia không nhịn được mà chú ý nữ tử là cháu dâu tương lai mình thêm vài phần. Hắn còn là một nam nhân thích tay đẹp, mà Lục Nghiên chính là có một đôi bàn tay thuôn dài trắng nõn như bạch ngọc, cổ tay cũng tinh tế. Cố tứ gia thưởng thức đôi tay này bèn tặng nàng chiếc vòng tay.

Lục Nghiên còn nuôi một con chim mà con chim này rất thích đá quý, lại chuyên ăn cắp đồ quý trong nhà Cố tứ gia.

Nàng bắt đầu lại công việc kinh doanh tửu lâu của gia đình, tự tay nấu ăn, ủ rượu. Trù nghệ tốt đã giúp nàng kéo lại lượng khách đông đảo cho tửu lâu. Tuy giá cả đắt đỏ nhưng vẫn thu hút được lượng lớn khách thượng lưu vì đồ ăn nàng làm ra đã ăn là lần sau lại muốn đến. Rượu do nàng ủ chẳng bao giờ tồn. Lục Nghiên muốn kinh doanh lớn hơn nên nàng mở thêm nhà máy đóng hộp.

Lúc này thì việc hủy hôn giữa nàng và Cố Thành đã xong do Diệp tiểu thư có thai con của Cố Thành. Cố tướng quân vô cùng tức giận nhưng ngay sau đó ông lại nghĩ ra nhà họ Cố đâu chỉ mỗi Cố Thành là nam nhân, mà còn có Cố Tử An con trai ông. Nghĩ rằng nam nhân xuất sắc như vậy cô nương nào mà trả muốn, ông bèn nói với Cố tứ gia. Cố tứ gia lại cho rằng bối phận hai người không phù hợp là chú cháu vì lúc này vẫn chưa nhận ra tình cảm mình dành cho tiểu cô nương ấy. Chú cháu gì, bắc mấy cái sào còn không đến, đây là lời Cố tướng quân nói. Rồi ông cũng cho bà mai sang Lục gia hỏi nhưng lại bị từ chối. Lúc này Cố tứ gia mới bắt đầu lo vì lờ mờ nhận ra tình cảm của mình. Sau vài ngày suy nghĩ, cộng thêm lần gặp nàng thì hắn nhận ra hắn muốn có nàng, muốn cưới nàng làm tứ nãi nãi của hắn.

Qua lần hắn sang nhà nàng thổ lộ và lần sau khi hắn đánh trận trở về thì nàng chính thức chấp nhận hắn.

Cố Thành có chút hối hận khi buông Lục Nghiên, hắn thấy được nàng thật sự tốt đẹp. Nhưng tứ thúc đã cảnh cáo hắn, bảo bối mất rồi sẽ không tìm lại được, từ nay hắn phải gọi nàng là tứ thẩm.

Quay về công việc làm ăn của Lục Nghiên, lúc này nàng đã sang địa phương khác để hợp tác. Ngờ đâu nơi này lại có ổ dịch chết người. Nàng giấu gia đình, giấu Cố tứ gia, ngày ngày sống vươn lên trong sự tuyệt vọng của người nơi đây. Sao mà giấu được Cố tứ gia đây, hắn nhạy bén phát hiện cảm xúc trong lời nói của nàng khi nghe điện thoại. Và hắn đã đến cứu nàng, nàng thực sự nếm trải sinh ly tử biệt vốn nghĩ đã chết đi lần nữa. Nàng ôm hắn khóc.

Xuyên suốt qua các chương chúng ta cảm nhận được mỹ thực ở trong câu chữ mà tác giả miêu tả. Cách xây dựng cốt chuyện và nhân vật mới mẻ, thu hút.

Đây là bộ dân quốc mình đọc đầu tiên, tiền đề làm mình dấn thân vào thể loại có bối cảnh dân quốc sau này.