Review quân túy trần hương

trên 25.10.2011

Thế là số lượng đam mỹ mình đọc đã đầy 1 bàn tay rồi. ^_^
"Quân túy trần hương" là câu chuyện về tình yêu của một tiểu quan – một kĩ nam hết thời – một con người trải qua đủ mọi tủi nhục, đau khổ cuối cùng cũng có được hạnh phúc.

Review quân túy trần hương

Lý Mộ Tinh là một thương gia nhưng rất thật thà, cũng chẳng ham mê nữ sắc. Vì bị một hồng bài kĩ nam – Thượng Kỳ – hãm hại mà gặp Thượng Hương, một kĩ nam đã hết thời. Thượng Hương nổi hứng trêu ghẹo Mộ Tinh làm cho quan hệ giữa 2 người trở thành trở nên dây dưa mãi không kết thúc được. Cuối cùng cả 2 yêu nhau từ lúc nào không hay. Nhưng không phải cứ yêu nhau là sẽ đến được với nhau. Thân phận khác biệt, sự kì thị của thế tục,… làm cho Thượng Hương cố tình đẩy Mộ Tinh ra xa, không muốn liên lụy đến hắn. Mãi về sau, khi "ông bụt" xuất hiện thì cả 2 mới có được 1 kết thúc viên mãn.

Đọc mà không khỏi thở dài trước tình yêu của 2 nhân vật chính. Một kẻ sẵn sàng đi thật xa để người kia được hạnh phúc, chỉ vì một niềm tin: Chỉ cần biết rằng ở nơi đây có một người vẫn luôn dành một phần trái tim để nhớ đến hắn là đủ, thế đã là hạnh phúc và mãn nguyện lắm rồi. Kẻ còn lại thì nghĩ rằng chỉ cần đưa người kia đi thật xa, lo cho hắn một cuộc sống thật đầy đủ, để hắn quên hết quá khứ đau thương, làm lại cuộc đời, hạnh phúc sống nốt quãng thời gian còn lại thì bản thân đã cảm thấy hạnh phúc và yên lòng. 2 kẻ ngốc! Khi chưa biết tâm ý của đối phương thì nghĩ như thế còn chấp nhận được chứ đã biết tình yêu của người kia giành cho mình mà vẫn giữ cái suy nghĩ đó thì thật là ngốc. Tại sao họ ko chịu đặt mình vào vị trí của đối phương để nghĩ xem nếu bản thân rơi vào hoàn cảnh đó liệu có thể tiếp tục hạnh phúc được không? Tại sao ko chịu ngồi lại cùng nhau giải quyết? Biết rằng ai cũng nghĩ cho người còn lại, không muốn người kia lo lắng, đau khổ nên đều tự mình quyết định cả, nhưng họ đã quên mất rằng cả 2 đã quá yêu nhau đến nỗi hạnh phúc của người này không thể thiếu sự hiện diện của người kia. 2 kẻ đáng thương!
Cửu hoàng tử đúng là ông bụt của cặp nhân vật chính. Tình yêu của hắn với Túy nương đã giải phóng cho Lý Mộ Tinh khỏi hôn ước, còn đem lại cho Mộ Tinh một mối làm ăn lớn, cuối cùng còn tạo nên một tấm bình phong ngăn sóng gió dư luận để Mộ Tinh và Minh Hiên – Thượng Hương – có thể ở bên nhau.
Tống Lăng quân tử hơn mình nghĩ. Mình không ngờ hắn trượng nghĩa đến thế. Và cũng không ngờ hắn sáng suốt đến thế. Thế gian này chẳng phải luôn có bao kẻ vẫn cố tình muốn giành giật những thứ không thuộc về bản thân, đến nỗi không thể có được thì phá hủy đó sao?
Lý Mộ Tinh hơi khờ khạo và ngốc nghếch so với thân phận một thương gia, nhưng điều đó càng làm nổi bật tính cách và con người của Thượng Hương. Kẻ tỉnh táo nhất không phải là kẻ không uống rượu, mà đó là kẻ mượn rượu để giả say (Cũng như kẻ khôn ngoan nhất không phải là người thông minh mà là người thông minh biết cách giả ngu. ^_^).
Phần kết thúc của truyện này hơi khó tin một chút. Không hẳn là nó không logic, chỉ đơn giản là "đời không đẹp đến thế". Tuy mình thích HE nhưng sự xuất hiện của ông bụt và vị gian thương hết sức quân tử làm cho một câu chuyện đời nhiều bi kịch và trắc trở bỗng thuận buồm xuôi gió đến bất ngờ. Nó làm mình ngỡ ngàng trước sự tốt đẹp đến kì lạ, làm nhạt mất cái ấn tượng sâu sắc và nỗi ám ảnh xuyên suốt nửa đầu câu chuyện. Hơi tiếc!

Posted in Khác

Nhãn: cổ đại, danmei, like, stories


Edit: Phỉ Thúy
Thể loại:
 đam mỹ cổ trang, thương nhân và kỹ nam, nhất thụ nhất công, ngược tâm, kết thúc tốt đẹp (HE)

Truyện

Quân Túy Trần Hương của tác giả Thụy Giả là câu chuyện xoay quanh về cuộc đời của một kỷ nam. Thượng Hương là một kỷ nam đã quá thời dù có trang điểm bao nhiêu cũng không thay đổi được những đường nhăn trên khuôn mặt, lộ rõ tàn tích của thời gian.

Lý Mộ Tinh vốn là một thương nhân nên lấy chữ tín làm đầu khiến cho sự nghiệp phát triển ngày càng thuận lợi. Bởi một trò chơi ở kỷ viện mà Thương Hương và Mộ Tinh có cơ hội quen biết nhau. Lúc gặp nhau, Mộ Tinh đã là ngà say cũng phải giật mình với gương mặt được trang điểm đậm của Thương Hương.

Thương Hương không ngờ Mộ Tinh lại đồng ý với những lời trêu chọc của mình để cùng nhau

 làm một chuyện cực kỳ khó khăn. Hai người ở hai thế giới trái ngược nhau nhưng hai người lại năm lần bảy lượt vì lời hứa mà liên quan nhau, sa thân vào mối dây dưa không lối thoát.

Phút chốc đáy mắt trống không và sự lãnh đạm thoáng chốc nơi Thượng Hương đã thâu tóm niềm yêu thương đau xé của Lý Mộ Tinh. Y thà rằng Thượng Hương bông đùa mình như thường ngày cũng không mong hắn lại thế này. Thượng Hương biết bản thân mình không có cách nào thiên trường địa cửu bên cạnh Lý Mộ Tinh.

Lý Mộ Tinh là một thương nhân có tín nghĩa và danh dự. Danh dự và tín nghĩa đó không cho phép y trường cửu ở bên một kỹ nam. Vì thế Thượng Hương chỉ thầm mong lần sau cùng, hắn sẽ vì người mình đáng giá yêu thương mà nở rộ sắc màu lần nữa. Khốn nỗi, liệu thế sự có thuận lợi theo tâm tư hắn hay chăng?