Tại sao usd được sử dụng phổ biến

BNEWS Giáo sư Ben Bernanke đề cập đến vai trò vượt trội của đồng USD đối với thương mại và tài chính quốc tế khi lý giải cho tác động quốc tế từ chính sách của Fed.

Viện Nghiên cứu Brookings mới đây đăng bài viết phân tích tác động của việc Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (Fed) điều chỉnh lãi suất đối với thị trường tài chính toàn cầu của Giáo sư Ben Bernanke, chuyên gia nghiên cứu kinh tế cao cấp thuộc cơ quan nghiên cứu này, nguyên là Chủ tịch Fed.

Trong bài viết, tác giả đề cập đến vai trò vượt trội của đồng USD đối với thương mại và tài chính quốc tế khi lý giải cho tác động quốc tế từ chính sách của Fed. Liệu đồng USD có khuếch đại những tác động từ những chính sách của Fed đối với các quốc gia khác? Và nếu vậy thì tác động như thế nào?

Tác giả cho rằng lợi ích mà đồng USD mang lại cho nước Mỹ đã giảm đi nhiều trong những thập niên gần đây và kênh duy nhất mà Fed có thể có được ảnh hưởng quốc tế là thông qua thị trường tín dụng USD hóa.

Vấn đề là tại sao đồng USD vẫn giữ được giá trị cao trước những thay đổi lớn như vậy? Lý do quan trọng nhất đương nhiên là do quán tính hay sự trì trệ. Người ta vẫn quen với việc sử dụng đồng USD trong các giao dịch quốc tế và vẫn sẵn sàng nhận đồng USD khiến sự hữu dụng của nó ngày càng tăng (các nhà kinh tế gọi đây là "sự chú trọng giá trị bề ngoài một cách hệ thống").

Tuy nhiên, trong những thập niên gần đây, đồng USD cũng đã chứng minh được giá trị của nó như là một phương tiện trao đổi quốc tế.

Đồng USD mang lại một số lợi ích cho người sử dụng. Trước hết là sự ổn định về giá trị. Từ giữa những năm 1980, Fed đã thực hiện tốt việc giữ lạm phát thấp và ổn định. Tiếp đến là khả năng thanh khoản cao. Thị trường tài chính Mỹ, đặc biệt là thị trường trái phiếu chính phủ, luôn có tính thanh khoản cao nhất trên thế giới.

Một phần đây là kết quả của nhu cầu sử dụng đồng USD trong giao dịch thương mại. Bên cạnh đó, còn một số lý do khác như thị trường trái phiếu chính phủ Mỹ rất lớn và đồng nhất, trong khi thị trường dành cho trái phiếu chính phủ mua bán bằng đồng euro (một đối thủ tiềm năng nhất của đồng USD) lại không đồng nhất, tùy thuộc vào quốc gia phát hành trái phiếu.

Đồng USD cũng là một đồng tiền vô cùng an toàn, có xu hướng tăng giá trong những thời kỳ khủng hoảng, yếu tố khiến việc giữ các tài sản bằng đồng USD luôn hấp dẫn trong thời điểm bình thường. Mặc dù vẫn có những gian lận về tài chính xung quanh việc Quốc hội Mỹ đưa ra trần nợ công nhưng vẫn có một nguồn cung cấp dồi dào những tài sản được định giá bằng đồng USD được coi là an toàn, trong đó có trái phiếu chính phủ.

Bên cạnh đó, Fed là người cho vay cuối cùng, đóng vai trò như một nhà cung cấp USD cuối cùng trong thời kỳ khủng hoàng tài chính bằng việc ký các thỏa thuận hoán đổi tiền tệ với 14 ngân hàng trung ương lớn khác, trong đó có bốn ngân hàng của các thị trường đang nổi. Theo đó, các ngân hàng trung ương nước khác có thể có được đồng USD sau đó cho các ngân hàng dưới quyền vay để thực hiện giao dịch bằng USD.

Vậy thì Mỹ có lợi gì khi sở hữu một đồng tiền được sử dụng rộng rãi nhất trên toàn cầu? Một số lợi ích mang tính biểu tượng như một loại "chứng nhận bảo đảm" đối với thị trường, các thiết chế và chính sách của Mỹ. Trên thực tế, những lợi ích của việc sở hữu đồng tiền quốc tế phần lớn là mang tính biểu tượng, với một ví dụ là những nỗ lực của Trung Quốc nhằm quốc tế hóa đồng nhân dân tệ chủ yếu là do nhu cầu được quốc tế công nhận.

Lợi ích rõ ràng của Mỹ trong việc phát hành một đồng tiền dự trữ quan trọng, "một đặc quyền quá lớn", bị suy giảm đáng kể bởi sự cạnh tranh thực tế hoặc tiềm ẩn ngày càng lớn từ các đồng tiền khác như euro, yen Nhật và bởi sự đóng góp đang giảm sút của Mỹ đối với nền kinh tế thế giới. Cụ thể, lãi suất mà Mỹ trả cho những tài sản an toàn như nợ chính phủ nhìn chung không hề giảm (và hiện còn đang tăng) so với mức trả của các quốc gia công nghiệp có thực lực khác.

Một lượng lớn đồng USD được lưu giữ bên ngoài Mỹ được coi như khoản vay không lãi suất đối với Mỹ. Tuy nhiên, tiền trả lãi suất tiết kiệm được vào khoảng 20 tỷ USD một năm, bằng 1% GDP của Mỹ và cái gọi là "thuế đúc tiền" này có thể vẫn tồn tại thậm chí ngay cả khi đồng USD mất giá so với các loại tiền tệ khác trong các giao dịch quốc tế.

Các tập đoàn Mỹ có thể hưởng lợi khi tỷ giá hối đoái giảm nhẹ trong các giao dịch quốc tế, nhưng không nên phóng đại về lợi ích mà đồng USD đem lại cho Mỹ. Vai trò là tài sản trú ẩn an toàn của đồng USD thực sự là một điểm yếu của các tập đoàn Mỹ vì nó có nghĩa là các tập đoàn này giảm khả năng cạnh tranh hơn (vì đồng USD đang ngày càng mạnh hơn) tại chính thời điểm mà điều kiện kinh tế toàn cầu khó khăn nhất.

Về tổng thể, thực tế là tiếng Anh là ngôn ngữ phổ biến trong kinh doanh và chính trị quốc tế mang lại nhiều lợi ích cho Mỹ hơn là vị thế quốc tế của USD. Đặc quyền quá mức này không còn là quá mức nữa.

Đối với câu hỏi là vai trò đặc biệt của đồng USD ảnh hưởng thế nào đối với việc sự truyền động chính sách của Fed ra bên ngoài thì sao? Nói cách khác, chính sách tiền tệ của Fed sẽ gây ra những tác động quốc tế nào đưa đến hành động tương tự của các ngân hàng trung ương lớn khác như Ngân hàng Trung ương châu Âu hay Nhật Bản?

Có lẽ kênh tác động khác biệt quan trọng nhất từ chính sách của Fed đến từ thực tế là nhiều người/tổ chức đi vay tại các quốc gia đang nổi, cả ngân hàng và các tập đoàn, đều vay bằng đồng USD ngay cả khi không đi vay từ các ngân hàng của Mỹ.

Vay bằng USD cho phép ngân hàng hoặc tập đoàn từ các thị trường đang nổi tiếp cận với các thị trường tín dụng lớn hơn và có tính thanh khoản cao hơn trong khi bảo vệ các đối tác cho vay trước biến động không mong muốn về tỷ giá hối đoái của đồng tiền quốc gia. Những khoản nợ USD hóa tất nhiên khiến chính sách của Fed trở nên có sức mạnh trên thị trường quốc tế.

Mặc dù nhiều khoản vay quốc tế đều được định giá bằng USD, nhưng điều đó không có nghĩa Fed là "một ngân hàng trung ương của thế giới". Với các tập đoàn của các quốc gia đang nổi, lợi nhuận và chi phí hầu hết được tính theo đồng tiền của quốc gia. Ngay cả khi các tập đoàn đó có thói quen đi vay trên thị trường tín dụng USD hóa thì lãi suất được tính đến trong quyết định đầu tư và thuê nhân công của tập đoàn là chi phí được tính bằng đồng tiền quốc gia chứ không phải lãi suất bằng USD.

Vì vậy, nếu Fed hạ lãi suất bằng USD thì lãi suất vay tương ứng có thể không giảm hoặc có giảm nhưng không nhiều như lãi suất bằng USD, tùy thuộc vào dự kiến của doanh nghiệp về tỷ giá hối đoái giữa đồng USD và đồng tiền của nước đó. Nếu đồng USD được cho là lên giá, việc đi vay bằng USD không chắc chắn là rẻ hơn đối với các tập đoàn này bởi việc thanh toán nợ bằng đồng tiền của quốc gia sẽ lớn hơn.

Nói tóm lại, chính sách tiền tệ nới lỏng của Fed (nghĩa là giảm lãi suất bằng USD) không có nghĩa chắc chắn là những bên vay trên khắp thế giới sẽ có điều kiện dễ dàng hơn. Chi phí của việc vay mượn thay vào đó phụ thuộc vào nhiều yếu tố khác, bao gồm cả dự kiến của bên vay về phản ứng của các ngân hàng trung ương nước ngoài.

Trên thực tế, chính sách của Fed tác động đến những người đi vay ở các thị trường mới nổi ít hơn thông qua dự kiến chi phí vay mượn và nhiều hơn thông qua chi phí thực sự, chi phí trả cho các khoản vay. Phần lớn các khoản vay USD dành cho các công ty nước ngoài không được bảo vệ trước những biến động tiền tệ.

Nếu Fed thắt chặt chính sách (nghĩa là USD tăng giá một cách nhanh chóng, bất ngờ thì khoản vay ban đầu được cho là rẻ có thể trở nên rất đắt đỏ bởi sẽ được thanh toán bằng đồng USD). Nợ cao hơn gây áp lực đối với bảng cân đối kế toán của những người đi vay, dẫn đến việc giảm cho vay, đầu tư và thuê mướn nhân công.

Vì lý do này, Fed thắt chặt chính sách cũng như là thắt chặt hơn đối với các nền kinh tế khác. Hiển nhiên, tác động này không mạnh nếu có ít các khoản vay nước ngoài được định giá bằng USD hoặc các khoản nợ bằng đồng USD có thể tránh khỏi các nguy cơ về tỷ giá hối đoái.

Với việc Fed đang bắt đầu nâng lãi suất, nguy cơ mà đồng USD mạnh hơn gây ra cho các công ty đi vay tiền ở các thị trường đang nổi cần được kiểm soát thận trọng hơn. Tin tốt là đồng USD tăng giá mạnh trong 18 tháng gần đây nhưng không có vấn đề tài chính nào lớn xảy ra.

Tuy nhiên, nếu các ngân hàng và tập đoàn của các thị trường đang nổi phải chịu áp lực tài chính thì có thể kìm hãm nền kinh tế của những nước này và gây thiệt hại cho các nhà đầu tư. Nói rộng hơn, nguy cơ đối với sự ổn định tài chính đến từ những khoản vay không được bảo đảm này khiến chính phủ các nước đang nổi lên sẽ giám sát và hạn chế tiếp cận thị trường tín dụng bằng USD trong tương lai.

Nơi hợp lý nhất để thực hiện điều này chính là hệ thống ngân hàng - nơi mà các quy định bảo đảm rằng bên cho vay không bị đặt vào tình thế không được bảo vệ trước nguy cơ USD tăng giá.

Đồng đô la Mỹ hay Mỹ kim, USD (tiếng Anh: United States dollar), còn được gọi ngắn là "đô la" hay "đô", là đơn vị tiền tệ chính thức của Hoa Kỳ. Nó cũng được dùng để dự trữ ngoài Hoa Kỳ. Hiện nay, việc phát hành tiền được quản lý bởi các hệ thống ngân hàng của Cục Dự trữ Liên bang (Federal Reserve). Ký hiệu phổ biến nhất cho đơn vị này là dấu $. Mã ISO 4217 cho đô la Mỹ là USD; Quỹ tiền tệ quốc tế (IMF) dùng US$. Trong năm 1995, trên 380 tỷ đô la đã được lưu hành, trong đó hai phần ba ở ngoài nước. Đến tháng 4 năm 2004, gần 700 tỷ đô la tiền giấy đã được lưu hành [1], trong đó hai phần ba vẫn còn ở nước ngoài [2] Lưu trữ 2004-12-25 tại Wayback Machine.

Tại sao usd được sử dụng phổ biến
Đô la MỹUnited States dollar (tiếng Anh)
dólar americano (tiếng Bồ Đào Nha)
dólar estadounidense (tiếng Tây Ban Nha)
dólar amerikanu (tiếng Tetum)
Tại sao usd được sử dụng phổ biến
Giấy bạc từ $1 tới $100Các đồng tiền kim loại
Mã ISO 4217USDNgân hàng trung ươngFederal Reserve Bank Websitehttps://www.federalreserve.govSử dụng tạiHoa Kỳ, Lãnh thổ Ấn Độ Dương thuộc Anh,[1] Quần đảo Virgin thuộc Anh, Đông Timor, Zimbabwe, Ecuador, El Salvador, Quần đảo Marshall, Micronesia, Palau, Panama, Quần đảo Turks và Caicos, và Vùng quốc hải Hoa KỳLạm phát2.5% (tính riêng tại Mỹ) NguồnThe World Factbook, 2006 est.Được neo vàoAWG, BSD, BHD, BBD, BZD, BMD, KYD, CUC, DJF, XCD, ERN, JOD, LBP, MVR, ANG, OMR, QAR, SAR, AEDĐơn vị nhỏ hơn 1/10dime (mười xu) 1/100cent (một xu) 1/1000MillKý hiệu$ or US$ cent (một xu)¢ or c Mill₥Tên gọi khácBuck, Clam, Dead President, Dough, Bone, Coin, Cheddar, Frog, Ducket, Cabbage, Skrilla, Cash Money, Green, Potato, Cash, and Greenback. Also, Washingtons, Jeffersons, Lincolns, Benjamins, and Hamiltons are used based on denomination [2], also Peso in Puerto Rico.Tiền kim loại Thường dùng1¢, 5¢, 1 dime, $¼ Ít dùng$½, $1Tiền giấy Thường dùng$1, $5, $10, $20,$50, $100 Ít dùngVẫn còn lưu hành: $2,
Không còn lưu hành: $500, $1,000, $5,000, $10,000, $100,000Nơi in tiềnBureau of Engraving and Printing Websitehttps://www.moneyfactory.govNơi đúc tiềnUnited States Mint Websitehttps://www.usmint.gov

Nước Mỹ là một trong một số quốc gia dùng đơn vị tiền tệ gọi là đô la. Một vài quốc gia dùng đô la Mỹ làm đơn vị tiền tệ chính thức, và nhiều quốc gia khác cho phép dùng nó trong thực tế (nhưng không chính thức). Xin xem đô la.

Đồng đô la Mỹ thông thường được chia ra thành 100 cent, (ký hiệu ¢). Trong một cách chia khác, có 1.000 min (mill) trong mỗi đô la; thêm vào đó, 10 đô la còn được gọi là Eagle (đại bàng). Tuy nhiên, chỉ có đơn vị xu mới được dùng rộng rãi; dân chúng Mỹ ít nghe đến "eagle" hay "mill", tuy mill có khi được dùng trong việc thu thuế. Trong tiền được lưu hành, các đơn vị ít hơn hoặc bằng 1 đô la được phát hành với dạng tiền kim loại trong khi các đơn vị nhiều hơn hoặc bằng 1 đô la được phát hành với dạng tiền giấy (đơn vị 1 đô la có thể theo dạng tiền giấy hay tiền kim loại, nhưng tiền giấy được lưu hành hơn nhiều). Trước đây, tiền giấy đôi khi được phát hành cho các đơn vị ít hơn 1 đô la, và tiền đúc bằng vàng đã được phát hành cho các đơn vị tới 20 đô la.

Tiền kim loại được đúc bởi Sở đúc tiền Hoa Kỳ (United States Mint). Tiền giấy được in bởi Cục Khắc và In (Bureau of Engraving and Printing) cho Cục Dự trữ Liên bang từ năm 1914. Chúng được bắt đầu in giấy bạc cỡ lớn, nhưng từ năm 1928 đã đổi thành cỡ nhỏ, không biết vì lý do gì.

Tiền giấy trên 100 đô la không còn được in nữa sau 1946 và đã chính thức ngưng lưu hành trong năm 1969. Những tờ tiền giấy này thường được dùng bởi các ngân hàng để trao đổi với nhau hay bởi các thành phần tội phạm có tổ chức (vì lẽ này mà tổng thống Richard Nixon đã đưa ra lệnh ngừng lưu hành). Sau khi việc trao đổi tiền điện tử được ra đời, chúng trở thành dư thừa. Các đơn vị tiền lớn đã được phát hành gồm có $500, $1.000, $5.000, $10.000 và $100.000.

Các loại tiền giấy đôla Mỹ có chung dạng trang trí, chung màu sắc (đen bóng mặt trước và xanh lá cây mặt sau) có cùng kích thước (156 x 66 mm) cho dù chúng có giá trị khác nhau, từ 1 USD trở lên. Mỗi loại tiền giấy, ứng với một mệnh giá, hầu hết mang hình một tổng thống Mỹ theo đúng quy định.

Đang được lưu hành có tiền kim loại 1¢ (penny), 5¢ (nickel), 10¢ (dime), 25¢ (quarter), 50¢ (nửa đô la, không thịnh hành) và $1 (không thịnh hành).

Tiền kim loại 1 đô la chưa bao giờ là phổ biến tại Hoa Kỳ. Đồng bạc được đúc giữa 1794 đến 1935 với một vài thời gian bị gián đoạn; tiền đúc bằng đồng và niken cùng cỡ được đúc từ 1971 đến 1978. Đồng Susan B. Anthony được ra mắt trong năm 1979; chúng không được ưa chuộng vì dễ bị nhầm lẫn với đồng quarter (25¢) có cỡ gần bằng, có viền răng cưa và màu sắc tương tự. Những đồng này bị ngừng đúc ngay sau đó, nhưng vẫn là có thể dùng làm tiền hợp pháp. Trong năm 2000, một đồng $1 mới có hình Sacagawea được ra mắt, chúng có viền phẳng và có màu vàng kim loại. Dù vậy, chúng không được ưa chuộng bằng đồng tiền giấy $1 và ít được dùng trong công việc hằng ngày. Sự thất bại của tiền kim loại đã bị đổ lỗi vào sự thất bại trong việc đồng thời thu hồi tiền giấy và cố gắng yếu kém trong việc phổ biến tiền kim loại. Hầu hết các máy bán hàng tự động không thối tiền bằng giấy được, cho nên chúng thường được thiết kế để thối bằng đồng đô la hay nửa đô la kim loại.

Trong quá khứ, Hoa Kỳ đã đúc tiền kim loại với giá trị: nửa xu, hai xu, ba xu, hai mươi xu, $2,50, $3,00, $4,00, $5,00, $10,00 và $20,00. Chúng vẫn là tiền tệ chính thức theo giá trị trên mặt, nhưng cao giá hơn đối với những nhà sưu tầm tiền cổ.

Sở Đúc tiền Hoa Kỳ cũng sản xuất tiền thoi vàng và bạch kim, được gọi là "American Eagles" (Đại bàng Mỹ), đều là tiền tệ chính thức tuy chúng rất hiếm khi được dùng. Lý do là chúng không được sản xuất để trao đổi, do đó giá trị mặt của chúng thấp hơn giá kim loại quý được dùng để tạo chúng. Đồng thoi American Silver Eagle (Đại bàng bạc Mỹ) được lưu hành với giá trị $1 (1 ounce troy). Đồng thoi American Gold Eagle (Đại bàng vàng Mỹ) có giá trị $5 (1/10 ounce troy), $10 (1/4 ounce troy), $25 (1/2 ounce troy) và $50 (1 ounce troy). Đồng thoi American Platinum Eagle (Đại bàng bạch kim Mỹ) có giá trị $10 (1/10 ounce troy), $25 (1/4 ounce troy), $50 (1/2 ounce troy) và $100 (1 ounce troy). Đồng bạc có 99,9% bạc, đồng vàng có 91,67% vàng (22 karat) và đồng bạch kim có 99,95% bạch kim. Các đồng tiền này không có bán lẻ cho cá nhân, mà phải mua từ các cơ quan có phép.

Sở Đúc tiền còn sản xuất tiền kim loại dành cho các nhà sưu tầm, có cùng giá mặt và thể tích vàng thoi, để bán lẻ. Hiện giờ đơn vị lớn nhất được lưu hành là tờ $100 và đồng $100 ounce troy Platinum Eagle.

Hiếm có cho một đơn vị tiền tệ quan trọng, giá trị của tiền kim loại Mỹ không được viết bằng số. Thay vào đó, giá trị của chúng được viết bằng chữ tiếng Anh, có thể tạo ra sự khó khăn cho những du khách không biết tiếng này. Hơn nữa, các chữ được viết không theo khuôn mẫu: "One Cent" (1 cent), "One Nickel" (1 nickel, giá trị 5 cent), "One Dime" (1 dime, giá trị 10 cent), "Quarter Dollar" (1 quarter, có giá trị 25 cent) và "Half Dollar" (1 half, giá trị 50 cent). Để hiểu các thuật ngữ này, người đọc phải hiểu các từ "penny", "nickel", "dime", "quarter" và "half dollar".

Vì lý do lịch sử, cỡ tiền không lớn lên theo giá trị mặt. Tiền 1 cent (penny) và 5 cent (nickel) đều lớn hơn đồng 10 cent (dime), và đồng 50 cent lại lớn hơn đồng $1 có hình Sacagawea hay Susan B. Anthony. Cỡ của đồng dime, quarter và nửa đô la đã có từ trước 1964, khi chúng được đúc từ 90% bạc; cỡ của chúng tuỳ thuộc vào giá trị của chúng bằng bạc, và điều đó giải thích tại sao đồng dime có cỡ nhỏ nhất. Đường kính hiện nay của đồng đô la được ra mắt năm 1979 với đồng Susan B. Anthony, vì thế cỡ của chúng không tuỳ thuộc vào số lượng bạc, và được chọn tuỳ ý, không có liên quan đến đồng đô la Eisenhower cùng cỡ với đồng Peace và Morgan bằng bạc được dùng trong đầu thế kỷ XX.

Tiền giấy

Tiền kim loại và giấy Hoa Kỳ đang lưu hành
Đơn vị ($) Hình trong mặt trước Hình trong mặt sau
Tiền kim loại
0,01 Abraham Lincoln Tượng đài Lincoln
0,05 Thomas Jefferson Monticello
0,10 Franklin D. Roosevelt đuốc, nhánh cây sồi, cành ôliu
0,25 George Washington Biểu tượng các tiểu bang
0,50 John F. Kennedy Dấu ấn của Tổng thống Hoa Kỳ
0,50 Benjamin Franklin Chuông Độc lập
1 Sacagawea Đại bàng trắng đang bay
1 Dwight Eisenhower Đại bàng trắng đáp trên Mặt Trăng
1 Susan B. Anthony Đại bàng trắng đáp trên Mặt Trăng
Tiền giấy
1 George Washington Dấu ấn Hoa Kỳ
2 Thomas Jefferson Tuyên ngôn độc lập
5 Abraham Lincoln Tượng đài Lincoln
10 Alexander Hamilton Toà ngân khố
20 Andrew Jackson Nhà Trắng
50 Ulysses S. Grant Toà Quốc hội
100 Benjamin Franklin Toà Độc lập
Đơn vị lớn hơn (không dùng nữa)

Tuy các biện pháp nhằm chống tiền giả như thêm màu và hình mờ đã được đưa vào tiền giấy, các người chỉ trích cho rằng việc làm tiền giả còn quá dễ dàng. Họ cho rằng việc in hình màu là việc dễ dàng đối với các máy in hiện đại rẻ tiền. Họ đề nghị Cục dự trữ Liên bang nên đưa vào các chức năng ảnh toàn ký (holography) như đã có trong các đơn vị tiền lớn khác như Đô la Canada, franc Thụy Sĩ và đồng euro, khó giả mạo hơn. Một kỹ thuật khác được phát triển tại Úc, được một vài nước sử dụng, chế tạo ra tiền giấy bằng polymer.

Tuy nhiên, có lẽ tiền Mỹ cũng không dễ giả mạo như các nhà chỉ trích đã nói. Hai chức năng chống tiền giả quan trọng nhất trong tiền Mỹ là giấy và mực. Các thành phần của giấy và cách chế biến mực còn được giữ bí mật. Sự kết hợp của giấy và mực tạo ra một lớp da đặc biệt, càng được nổi rệt ra khi tiền được qua nhiều tay. Các đặc điểm này khó tái tạo được nếu không có đủ thiết bị và vật dụng. Tuy nhiên, tiền giấy Mỹ vẫn còn dễ giả mạo hơn hầu hết các tiền khác, và trong khi một ngân hàng có thể phát hiện tiền giả, chúng ít được xem xét kỹ lưỡng khi được sử dụng.

Các nhà chỉ trích đồng thời còn cho rằng tiền giấy Mỹ rất khó phân biệt: chúng có hoa văn rất giống nhau, và được in bằng cùng màu, và có cỡ bằng nhau. Các tổ chức hỗ trợ người mù muốn chúng được in bằng cỡ khác nhau tuỳ theo mệnh giá và có chữ Braille cho những người khiếm thị có thể sử dụng chúng mà không cần phải đọc chữ. Tuy một số người khiếm thị đã có thể dùng cảm giác để phân biệt tiền giấy, nhiều người khác phải dùng máy đọc tiền; trong khi một số người khác gấp tiền khác nhau theo mệnh giá để dễ phân biệt chúng. Giải pháp này vẫn cần sự giúp đỡ của một người thấy rõ, cho nên không phải là một giải pháp hoàn thiện.

Trong khi đó, các đơn vị tiền quan trọng khác như đồng euro có tiền với cỡ khác nhau: mệnh giá càng cao thì cỡ tiền càng lớn, và chúng còn được in bằng nhiều màu khác nhau. Chẳng những chúng giúp người khiếm thị, chúng còn giúp người thường không lẫn lộn một tờ giấy có giá trị cao trong một xấp tiền có giá trị thấp, một vấn đề thường gặp ở Mỹ. Các du khách cũng thường không phân biệt được tiền Mỹ vì họ không rành lắm với những hoa văn trên mặt giấy.

Đã có dự án để đổi tiền giấy thành nhiều cỡ, nhưng những nhà sản xuất máy bán hàng tự động và máy đổi tiền cho rằng làm vậy sẽ làm các máy đó phức tạp hơn và tốn tiền hơn. Tại châu Âu họ cũng dùng lý luận này trước khi có nhiều cỡ tiền, nhưng đã bị thất bại.

Ngoài việc in tiền nhiều màu và nhiều cỡ khác nhau, nhiều nước khác cũng có các chức năng cảm giác trong tiền không tìm thấy được trong tiền Mỹ để hỗ trợ người khiếm thị. Tiền Canada có một số nút có thể cảm nhận được trong góc trên phải để cho biết mệnh giá tiền.

Ngoài chức năng giúp người dùng phân biệt tiền, việc in tiền nhiều cỡ có một chức năng chống một cách làm tiền giả mà tiền Mỹ đã bị nhiều lần: các người làm tiền giả tẩy trắng mực từ một tờ tiền với mệnh giá thấp (như là 1 đô la) và in lại với mệnh giá cao hơn (như là 100 đô la). Hiện đang có đề nghị được đưa ra để làm tờ 1 đô la và 5 đô la một inch ngắn hơn và nửa inch thấp hơn; tuy nhiên, giải pháp này không hoàn thiện vì có 7 đơn vị tiền mà chỉ có 2 cỡ tiền giấy.

Đô la Mỹ trên Euro 1999–2013
Year Cao nhất ↑ Thấp nhất ↓
Ngày Tỷ giá Ngày Tỷ giá
1999 03/12 €0.9985 05/01 €0.8482
2000 26/10 €1.2118 06/01 €0.9626
2001 06/07 €1.1927 05/01 €1.0477
2002 28/01 €1.1658 31/12 €0.9536
2003 08/01 €0.9637 31/12 €0.7918
2004 14/05 €0.8473 28/12 €0.7335
2005 15/11 €0.8571 03/01 €0.7404
2006 02/01 €0.8456 05/12 €0.7501
2007 12/01 €0.7756 27/11 €0.6723
2008 27/10 €0.8026 15/07 €0.6254
2009 04/03 €0.7965 03/12 €0.6614
2010 08/06 €0.8374 13/01 €0.6867
2011 29/12 €0.7759 04/05 €0.6720
2012 24/07 €0.8272 28/02 €0.7433
2013 27/04 €0.7832 01/02 €0.7329
Nguồn: Euro exchange rates in USD, ECB

Một số quốc gia ngoài Hoa Kỳ sử dụng đồng đô la Mỹ làm đơn vị tiền tệ chính thức. Ecuador, El Salvador, Zimbabwe và Đông Timor dùng đô la Mỹ. Các cựu thành viên trong nhóm Lãnh thổ Tín nhiệm Các đảo Thái Bình Dương (Trust Territory of the Pacifi Islands) dưới sự quản lý của Hoa Kỳ, kể cả Palau, Micronesia và Quần đảo Marshall, đã không phát hành tiền riêng sau khi họ độc lập.

Thêm vào đó, đơn vị tiền địa phương của Bermuda, Bahamas, Panama và một số quốc gia khác có thể hoán đổi với đồng USD với tỷ giá 1:1. Đơn vị tiền tệ của Barbados được hoán đổi với tỷ giá 2:1. Argentina đã dùng tỷ giá hoán đổi 1:1 giữa đồng peso Argentina và đô la Mỹ từ 1991 đến 2002. Tại Liban, 1 đô la được đổi thành 1500 lira Liban, và cũng có thể được sử dụng để mua bán như đồng lira. Tại Hồng Kông, đồng đô la Mỹ và đô la Hồng Kông đã được ràng buộc với giá HK$7,8/USD từ năm 1983. Đồng Pataca của Macao, được ràng buộc với đô la Hồng Kông với giá MOP1,03/HKD, được gián tiếp hoán đổi với đô la Mỹ với tỷ giá khoảng MOP8/USD. Đồng Nhân dân tệ của CHND Trung Hoa đã được ổn định giá với đô la Mỹ từ giữa thập niên 1990 với giá Y8,28/USD cho đến ngày 21 tháng 7, 2005. Malaysia cũng đã ổn định giá của đồng ringgitt với giá MR3,8/USD từ 1997. Ngày 21 tháng 7, 2005, cả hai quốc gia đã thả giá tiền họ để theo giá thị trường.

Đồng đô la còn được dùng làm đơn vị tiêu chuẩn trong các thị trường quốc tế cho các mặt hàng như vàng và dầu hỏa. Ngay cả các công ty ngoại quốc ít buôn bán tại Hoa Kỳ, như Airbus, liệt kê và bán sản phẩm của họ bằng đô la (tuy trong trường hợp này một số người cho rằng lý do là vì các doanh nghiệp Hoa Kỳ đang thống trị ngành hàng không).

Vào thời điểm này, đồng đô la Mỹ vẫn là đơn vị tiền dự trữ hàng đầu, hầu hết trong đơn vị $100. Phần đông tiền giấy Hoa Kỳ đang ở ngoài Hoa Kỳ. Theo kinh tế gia Paul Samuelson, nhu cầu cho tiền đô la cho phép Hoa Kỳ giữ sự thiếu hụt trong xuất-nhập khẩu mà không dẫn đến sự suy sụp của đồng tiền.

Không lâu sau khi đồng euro (€; mã ISO 4217 EUR) được ra mắt như tiền mặt trong năm 2002, đồng đô la đã bị từ từ giảm giá trên thị trường quốc tế. Sau khi đồng euro lên giá trong tháng 3 năm 2002, việc thiếu hụt trong chi tiêu và thương mại của Hoa Kỳ ngày càng gia tăng. Đến Giáng Sinh năm 2004 đồng đô la đã tụt giá thấp nhất đối với các đơn vị tiền quan trọng khác, đặc biệt là đồng euro. Đồng euro lên giá cao hơn $1,36/€ (dưới 0,74€/$) lần đầu tiên cuối năm 2004, khác hẳn với đầu năm 2003 ($0,87/€). Bắt đầu từ cuối tháng 5 đến đầu tháng 6 năm 2005 đồng đô la lại lên giá nhanh chóng so với đồng euro sau khi nền kinh tế các nước châu Âu đang ứ đọng và Hiến pháp Liên minh châu Âu không được phê chuẩn trong cuộc trưng cầu dân ý ở hai nước Pháp và Hà Lan. Trong khi tỷ lệ thất nghiệp tại các nước sử dụng euro và sự phát triển kinh tế bị chậm lại tại các nước thuộc Liên Minh, đồng euro có thể bị xuống giá so với đồng đô la, tuy đồng euro vẫn giữ sức mạnh.

Đồng đô la Mỹ lấy tên từ đồng 8 real của Tây Ban Nha, có khối lượng bạc ít hơn 1 ounce. Trong thời kỳ thuộc địa, tiền này khá phổ biến đối với người Mỹ - họ gọi nó là đồng đô la Tây Ban Nha, từ tên của đồng tiền của Đức có cỡ và cấu tạo tương đương được gọi là thaler. Những đồng đô la đầu tiên được chính phủ Hoa Kỳ đúc có cùng cỡ và cấu tạo với đồng đô la Tây Ban Nha và ngay sau chiến tranh Cách mạng Hoa Kỳ đồng đô la Tây Ban Nha và Hoa Kỳ vẫn được lưu hành tương đương nhau.

Xin xem thêm bài đô la để tìm hiểu về lịch sử tên này.

Ngày nay tiền của Hoa Kỳ là đồng đô la và được in thành các mệnh giá $1, $2, $5, $10, $20, $50, và $100. Tuy nhiên cũng có thời gian tiền Hoa Kỳ gồm có năm loại có mệnh giá lớn hơn. Tiền mệnh giá cao thịnh hành vào thời điểm chúng được Chính phủ Hoa Kỳ phát hành lần đầu tiên vào năm 1861. Các tờ $500, $1.000, và $5.000 có giá trị sinh lời được phát hành vào năm 1861, và tờ chứng nhận $10.000 vàng ra đời năm 1865. Có nhiều kiểu mẫu các tờ mệnh giá cao.

Có nhiều huyền thoại về nguồn gốc của dấu "$" để chỉ đồng đô la. Vì đô la thoạt tiên là đồng 8 real của Tây Ban Nha, có người cho rằng hình chữ 'S' có nguồn từ số '8' được viết trên đồng tiền này. Giải thích được nhiều người chấp nhận nhất là dấu "$" được bắt nguồn từ chữ "PS" (cho 'peso' hay 'piastre') được viết trên nhau trong tiếng Tây Ban Nha. Về sau, chữ 'P' biến thành một dấu gạch thẳng đứng - | - vì vòng cong đã biến vào trong vòng cong của chữ 'S'. Giải thích này được ủng hộ khi khám xét vào tài liệu cũ. Dấu "$" đã được sử dụng trước khi tiền đô la Tây Ban Nha đã được dùng làm tiền tệ chính thức trong năm 1785.

Ký hiệu đô la đôi khi còn được viết với hai dấu gạch thẳng đứng. Có lẽ đây chỉ là thói quen viết ba nét để viết dấu hiệu cũ: một nét cho chữ 'S', một nét cho đường gạch đứng, và nét cuối cho đường cong trong chữ 'P'. Những người viết nhanh không chú ý đến việc viết một chữ 'P' cho đúng cho nên tiện tay viết một dấu gạch nữa.

Có một số giải thích khác cho dấu gạch thứ hai - có người cho rằng dấu "$" xuất thân từ hai chữ 'U' và 'S' viết chồng trên nhau (vòng cong của chữ 'U' cùng nét với vòng cong ở dưới chữ 'S'), cũng có người cho rằng hai đường gạch tượng trưng cho hai cây cột trụ trong Đền thờ Solomon tại Jerusalem. Hai giải thích này không có chứng cớ vì cách viết này đã có trước khi nước Hoa Kỳ (US) được thành lập, hay vì không có bằng chứng trong lịch sử đồng Tây Ban Nha.

Đơn vị tiền tệ trên 1 đô la Mỹ, trung bình mỗi năm.[3] * = giá trị vào đầu năm.
1970* 1980* 1985* 1990* 1993 1999 2000 2001 2002 2003 2004 2005 2006 2007 2008 2009 2010 2011 2012
Euro 0.8343 0.8551 0.9387 1.0832 1.1171 1.0578 0.8833 0.8040 0.8033 0.7960 0.7293 0.6791 0.7176 0.6739 0.7178
Yên Nhật 357.6 240.45 250.35 146.25 111.08 113.73 107.80 121.57 125.22 115.94 108.15 110.11 116.31 117.76 103.39 93.68 87.78 79.70
Bảng Anh 8s 4d
=0.4167
0.4484[4] 0.8613[4] 0.6207 0.6660 0.6184 0.6598 0.6946 0.6656 0.6117 0.5456 0.5493 0.5425 0.4995 0.5392 0.6385 0.4548 0.6233
Đô la Canada 1.081 1.168 1.321 1.1605 1.2902 1.4858 1.4855 1.5487 1.5704 1.4008 1.3017 1.2115 1.1340 1.0734 1.0660 1.1412 1.0298 0.9887
Peso Mexico 2.801 2.671 2.501 3.1237 9.553 9.459 9.337 9.663 10.793 11.290 10.894 10.906 10.928 11.143 13.498 12.623 12.427
Nhân dân tệ 2.46 1.7050 2.9366 4.7832 5.7620 8.2783 8.2784 8.2770 8.2771 8.2772 8.2768 8.1936 7.9723 7.6058 6.9477 6.8307 6.7696 6.4630
Rupee Ấn Độ 8.000 12.38 16.96 31.291 43.13 45.00 47.22 48.63 46.59 45.26 44.00 45.19 41.18 43.39 48.33 45.65 46.58 54.08
Đô la Singapore 2.179 1.903 1.6158 1.6951 1.7361 1.7930 1.7908 1.7429 1.6902 1.6639 1.5882 1.5065 1.4140 1.4543 1.24586 1.2565
Rand Nam Phi 0.7182 0.7780 2.2343[5] 2.5600 3.2729 6.1191 6.9468 8.6093 10.5176 7.5550 6.4402 6.3606 6.7668 7.0477 8.2480 8.4117 7.3159 7.2510
Source: Last 4 years 2005-2002 2003–2000 1996–1999 1993–1996 1990 1970–1992 Lưu trữ 2008-10-13 tại Wayback Machine 1970–1985 Canada, China, Mexico Lưu trữ 2008-10-03 tại Wayback Machine

1. Trị giá đồng peso Mexico trước cuộc đổi giá năm 1993.

  • AUD
  • CAD
  • EUR
  • GBP
  • INR
  • NZD
  • BRL
  • VND
  • Hoán đổi khác

Ngày 20 tháng 4 năm 2016, Bộ trưởng Ngân khố Hoa Kỳ - Jack Lew thông báo kế hoạch thiết kế mới tờ 5 USD, 10 USD và 20 USD. Trong đó:[6]

Mặt sau tờ 5 USD mới sẽ có hình ảnh cựu đệ Nhất phu nhân Eleanor Roosevelt và nhà lãnh đạo dân quyền Martin Luther King, mặt trước vẫn giữ hình ảnh Tổng thống Abraham Lincoln.

Tờ 10 USD mới sẽ thêm hình ảnh 5 phụ nữ lãnh đạo phong trào đòi quyền bầu cử cho phụ nữ gồm Sojourner Truth và Elizabeth Cady Stanton vào mặt sau, trong khi vẫn giữ ở mặt trước hình ảnh Alexander Hamilton, Bộ trưởng Tài chính đầu tiên của Mỹ.

Tờ 20 USD mới, chân dung Andrew Jackson sẽ chuyển từ mặt trước ra mặt sau, nhường chỗ cho Harriet Tubman. Bà cũng là phụ nữ Người Mỹ gốc Phi đầu tiên được in chân dung trên mặt trước tờ đôla Mỹ.[7]

  1. ^ chấp nhận cùng với Bảng Anh; Xem The World Factbook Lưu trữ 2017-11-29 tại Wayback Machine hay Foreign and Commonwealth Office.
  2. ^ “RATE-EXCHANGE.org - US Currency / US Dollar”. Bản gốc lưu trữ ngày 14 tháng 9 năm 2008. Truy cập ngày 9 tháng 7 năm 2007.
  3. ^ “FRB: G.5A Release- Foreign Exchange Rates, Release Dates”. Federalreserve.gov. Truy cập ngày 24 tháng 8 năm 2010.
  4. ^ a b 1970–1992 Lưu trữ 2008-10-13 tại Wayback Machine. 1980 derived from AUD-USD=1.1055 and AUD-GBP=0.4957 at end of Dec 1979: 0.4957/1.1055=0.448394392; 1985 derived from AUD-USD=0.8278 and AUD-GBP=0.7130 at end of Dec 1984: 0.7130/0.8278=0.861319159
  5. ^ “Exchange Rates Between the United States Dollar and the South African Rand”. Measuring Worth. Truy cập ngày 5 tháng 12 năm 2011.
  6. ^ “Người phụ nữ da màu trên tờ 20 USD là ai?”.
  7. ^ “Mỹ đưa ảnh bà Harriet Tubman lên tờ 20 USD”.

  • US Bureau of Engraving and Printing
  • The U.S. Treasury's Coins & Currency portal Lưu trữ 2008-12-28 tại Wayback Machine
  • American Currency Exhibit at the San Francisco Federal Reserve Bank
  • U.S. Treasury page with images of all current banknotes Lưu trữ 2008-10-06 tại Wayback Machine
  • U.S. paper money
  • Presidential currency
  • The Where's George? Currency Tracking Project
  • Cool Numbers analyzes patterns of dollar-bill serial numbers and other types of numbers.
  • Cách phân biệt USD Lưu trữ 2007-09-27 tại Wayback Machine
  • Tiền giấy của Hoa Kỳ (tiếng Anh) (tiếng Đức)

Lấy từ “https://vi.wikipedia.org/w/index.php?title=Đô_la_Mỹ&oldid=68019452”