Tha thứ cho lỗi lầm của người khác năm 2024

(VnMedia) - Lấy sai lầm của người khác để trừng phạt chính mình, cứ mãi nhớ và không quên khuyết điểm của người khác thì người bị tổn thương nhiều nhất chính là bản thân mình. Bởi vậy để có được niềm vui và cuộc sống thanh thản bạn không nên truy cứu lỗi lầm cũ của người khác.

***

Tha thứ cho lỗi lầm của người khác năm 2024

Trong cuộc sống hàng ngày nhiều áp lực, chúng ta thường khó tránh khỏi những bất đồng, va chạm trong công việc, sinh hoạt hàng ngày, và các mối quan hệ ở gia đình, nơi làm việc. Kết thúc câu chuyện, bạn có thể làm tổn thương người khác, bị người khác làm tổn thương, thấy đau đớn vì những mặc cảm thua cuộc, yếu thế, tự cho là mình kém cỏi, cay đắng vì thất bại. Thậm chí nhiều người rồi sẽ cảm thấy ân hận trên chiến thắng, vì đằng sau cái gọi là chiến thắng ấy là những xa cách, mất mát và đổ vỡ nếu một trong hai bên không biết cư xử đẹp.

Trước những biến cố của cuộc sống, có ai đó đã từng khuyên bạn học cách quên bởi đó là cách duy nhất để giảm áp lực cho cuộc sống của bạn. Và đôi khi trong guồng quay vô tình của cuộc sống con người ta không phải lúc nào cũng được như ý vậy bạn có phải là người biết nhặt lên và bỏ xuống đúng lúc không?

Trong kinh Phật có một câu chuyện kể rằng: tiểu hòa thượng và lão hòa thượng cùng đi hóa duyên, tiểu hòa thượng lễ độ cung kính, việc gì cũng đều nhìn theo sư phụ. Khi tới bờ sông, một cô gái muốn qua sông, lão hòa thượng đã cõng cô gái qua sông, cô gái sau khi cảm ơn thì đi mất, tiểu hòa thượng trong lòng cứ thắc mắc “ Sư phụ sao có thể cõng một cô gái qua sông như thế?”. Nhưng cậu ta không dám hỏi, cứ thế đi mãi được 20 dặm, cậu ta thực sự không kìm được đành hỏi sư phụ: “Chúng ta là người xuất gia, sao thầy có thể cõng một cô gái qua sông?” Sư phụ điềm đạm nói: “Ta cõng cô gái qua sông thì bỏ cô ấy xuống, còn ngươi thì đã cõng cô gái ấy 20 dặm rồi vẫn chưa bỏ xuống.”

Lời nói của lão hòa thượng đầy thiền ý, hàm chứa trong nó chính là nghệ thuật nhân sinh. Cuộc đời con người giống như một cuộc hành trình dài, không ngừng bước đi, ven đường nhìn thấy vô vàn phong cảnh, trải qua biết bao những gập ghềnh, nếu như đem tất cả những nơi đã đi qua đã nhìn thấy ghi nhớ hết trong lòng thì sẽ khiến cho bản thân mình chất chứa thêm rất nhiều gánh nặng không cần thiết. Sự từng trải càng phong phú, áp lực càng lớn, chẳng bằng đi một chặng đường quên một chặng đường, mãi mãi mang một hành trang gọn nhẹ trên đường. Quá khứ đã qua, thời gian cũng không thể quay ngược trở lại, ngoài việc ghi nhớ lấy những bài học kinh nghiệm, còn lại không cần thiết để cho lòng phải vướng bận thêm.

Sống trên cuộc đời, bạn không thể chắc chắn rằng bạn sẽ không bị một ai đó đối xử tệ, bạn sẽ không bị một ai đó gây tổn thương hay bạn chưa từng đổ vỡ niềm tin. Vậy khi rơi vào trạng thái đó, bạn có sẵn sàng quên đi và thản nhiên đối mặt với cuộc sống? Câu trả lời nằm ở trong mỗi cá nhân , vậy vì cớ gì bạn lại cứ khơi lại nỗi đau mà không để cho nó qua đi. Bởi thương tổn ấy không chỉ khiến bạn đau khổ mà còn hủy hoại các mối quan hệ, khiến bạn miễn cưỡng không chịu mở lòng ra với những điều mới lạ và những người mới gặp. Chúng ta bị mắc kẹt trong chu trình của sân hận, đau khổ, và bỏ qua vẻ đẹp của cuộc sống diệu kỳ. Đối với một số người sẽ là thất vọng chán chường đến buông tay cay đắng.

Vậy tại sao bạn cứ phải bám vào nỗi đau mà không học cách tha thứ. Tha thứ để bạn có thể tiếp tục bước tiếp và hạnh phúc. Tha thứ không chỉ với người mà còn với mình. Tha thứ không có nghĩa là bạn bôi xóa quá khứ, hay quên đi những gì đã xảy ra. Tất cả chỉ có nghĩa là bạn đang buông xả cơn giận, hay cay đắng và nỗi đau, để sống tốt hơn.

Làm sao để có thể tha thứ những lỗi lầm của một người, nhất là khi người đó lại là người mình chọn gửi gắm cả đời. Trong khi mỗi người chúng ta đều không phải là bậc thánh nhân để sẵn sàng tha thứ hết mọi lỗi lầm của người khác, nhưng nếu trái tim ta còn sức chứa đựng thì hãy tha thứ cho nhau. Bởi tha thứ luôn là linh dược có thể chữa trị mọi nỗi khổ, niềm đau cho cả bạn và người ấy.

Cuộc sống lúc nào cũng có thể mang đến cho ta những vết thương cùng cảm giác cay đắng, oán giận trong nhiều năm. Làm thế nào để vượt qua những nỗi đau là câu hỏi mà nhiều người đã từng hỏi. Thường trong những câu chuyện buồn, người ta sẽ cảm thấy mình là nạn nhân đáng thương. Nhưng có lẽ chúng ta lại không nhận ra các cảm xúc đó đang chống lại thay vì bảo vệ chúng ta. Có không ít người trong chúng ta đang bị cầm tù trong sự giận dữ và đau đớn. Làm thế nào để tiếp tục sống hạnh phúc nếu chính chúng ta chấp nhận nhốt mình trong một chiếc lồng của những suy nghĩ tiêu cực?

Ân tình chỉ đến từ sự chân thành và tự nguyện. Mà tha thứ chính là đỉnh cao của ân tình. Chúng ta đã từng đón nhận những phần dễ thương của người ấy. Nhưng chúng ta lại không thể đón nhận nỗi khổ, niềm đau từ người ấy một cách dễ dàng, có lẽ vì trái tim ta vẫn chưa đủ lớn. Ta rất muốn tha thứ nhưng vẫn không tha thứ được, lòng cứ quặn đau mỗi khi nghĩ đến sự đổi thay của họ, là bởi tha thứ là một việc không dễ làm. Càng vị kỷ thì càng không thể vị tha.

Mỗi người chúng ta đều không phải là bậc thánh nhân để sẵn sàng tha thứ hết mọi lỗi lầm của con người, nhưng nếu trái tim ta còn sức chứa đựng thì đừng suy tính gì thêm, hãy tha thứ cho nhau. Tha thứ luôn là linh dược có thể chữa trị mọi nỗi khổ niềm đau cho cả ta và người ấy. Còn nếu không thể tiếp tục ở bên nhau, thì cho nhau sự tôn trọng và thanh thản. Trên đời chỉ có sự chân thành là vô giá. Không có gì sai khi yêu một ai đó và đối tốt với họ bằng cả trái tim. Ngay cả khi thực sự mắc sai lầm, chúng ta cũng nên học cách đánh giá cao người cũ cũng như chính bản thân mình.

Có không ít người đã có thể đứng dậy sau những đổ vỡ. Họ không đánh ghen hay lùng sục tìm kiếm mà tự vực bản thân mình lên, tích cực làm việc để tạo cho mình một nền tảng kinh tế vững chãi. Họ chọn cách ghi nhớ những điều tốt đẹp của đối phương để quên đi nỗi đau. Bởi họ cho rằng, khi trái tim ta trở nên mạnh mẽ, ta có thể tự cứu mình ngay cả khi bị thương. Cái đáng giữ nhất trong một mối quan hệ chính là tấm chân tình, không cần quan tâm đến được hay mất của cá nhân. Để nhiều năm sau, bạn sẽ không cười nhạo mình từng là kẻ ngu ngốc mà đánh giá cao bản thân đã hết lòng vì tấm chân tình đó. Và chúng ta sẽ thanh thản để nói rằng: "Tôi đã trân trọng mọi thứ khi có được và cũng cảm thấy nhẹ nhàng khi mất đi".

Ai cũng khao khát một tình yêu trọn đời, nhưng hôn nhân không phải chuyện đơn giản, bạn đời chưa chắc sẽ yêu bạn suốt cuộc đời. Dù thế nào đi nữa, đừng đặt tất cả hạnh phúc của mình vào hôn nhân. Cơ thể khỏe mạnh, tâm trạng ổn định, tài chính tốt là chiếc áo giáp đáng tin cậy nhất dành cho chính bản thân mình. Hai người có thể yêu nhau mãnh liệt nhưng cũng có thể dũng cảm rời xa nhau. Cuộc chia tay có thể nhẹ nhàng hoặc nhiều nước mắt. Nhưng ai cũng chỉ có một cuộc đời, đừng nợ bản thân quá nhiều. Chỉ khi chúng ta biết cách yêu bản thân mình, thì chúng ta mới có thể yêu người khác./.