Top đam mỹ 2012

15P, 7H, 6SM

Tác giả: Hổ Phách Trùng Tử

Edit: Liar

Truyện nhẹ nhàng, ấm áp. Công là diễn viên nổi tiếng. Thụ làm trợ lý mọi việc mọi lúc mọi nơi cho công. Thụ thầm yêu công từ lâu. Cho đến lần công được phân vai Lam Vũ, vì muốn lấy cảm hứng mà nhờ thụ đóng làm người yêu thì thụ quyết định cứ thể hiện hết lòng mình. Rồi thụ tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của công với 1 nhà sản xuất, quan hệ của 2 người kia là bí mật mà ai cũng biết, câu trả lời của công khiến thụ đau lòng, không thể lừa mình dối người nữa. Thụ bỏ đi. Công rất nhớ thụ rồi chạy theo kéo thụ về. Sau đó là những mẩu chuyện đời thường rất đỗi ngọt ngào của hai người. Hồi đầu mình bị cái tên dọa thật nhưng sau khi đọc giới thiệu cảm thức của Liar thì quyết định đọc. Kết quả là yêu cái truyện này luôn, thuộc top yêu thích của mình.

Liar biên tập rất tốt, thuần Việt mà trôi chảy. Là một trong những editors mình đánh giá cao. Bạn ý lại hay edit truyện nhẹ nhàng đúng gu mình nữa. :D Ai chưa đọc truyện bạn ý làm thì nhớ tìm đọc nha.

.

365 nghề chi nghiệp phục vụ

Tác giả: Á Hải

Edit: Bạch Biên Bức

Là một loạt những câu chuyện nhỏ cho thấy BL có ở khắp nơi. Tất nhiên là cái nào cũng đáng yêu và dễ thương rồi. Mỗi câu chuyện liên quan đến một nghề, bộ này là nghiệp phục vụ. Còn mấy bộ nữa vẫn đang đợi bạn ý edit a. Truyện được edit khá tốt. Mỗi tội là đào hố hơi lâu T^T

.

A17, B17

Tác giả: Phong Quá Vô Ngân

Edit: Đằng tử

Một cái đoản văn nhẹ nhàng. Đối diện nhà thụ (không chắc có phải là thụ không nhưng mình đoán là thụ) là 1 cặp vợ chồng lâu năm, cả hai đều là nam nha. Đại khái thì thụ nhiều lần tiếp xúc với họ, nghe họ kể về chuyện tình của hai người, cảm nhận tình yêu của họ, cuối cùng thì quyết định không trốn tránh công nữa. Truyện ấm áp, nhưng mà cái chuyện tình của cặp vợ chồng kia lại ngược nha. Là phong lưu (một chút tra) công với trung khuyển thụ. Cao trào hay lắm cơ! Cứ thế mà XX nhau ngay trong lễ cưới của thụ, làm đến to tiếng cho khách ở ngoài nghe thấy, sau đó thì công kéo thụ đến trước mặt cha sứ cầu hôn. :)) Nói thật thì ta rất muốn ngược cái lão công trong này nhưng lão thụ tha thứ nhanh quá, được cái là cuộc sống sau này lão công bù đắp đủ, hai người sống ngọt ngào và hạnh phúc nên cũng không tức nữa.

.

Ác mã ác nhân kỵ

Tác giả: Hắc Bạch Kiếm Yêu

Edit: Hoàng Ngọc Cầm

Thụ là tiểu lưu manh, thích phá làng phá xóm nhưng cũng chỉ là tiểu nháo. Công là đại hiệp mặt người dạ thú, lòng dạ hẹp hòi, nhìn trúng thụ. Thế là bắt đầu công cuộc ngươi truy ta chạy. Đoạn đầu hài hài mà ngọt ngào. Thụ ngốc nghếch, thậm chí còn bị lừa đi thành thân cũng không phát hiện. Ngày hôm sau phát hiện ra thì tức giận. Đến đây là ngược rồi. Hai đứa cứ hành nhau hết ba tháng cho đến khi cái đứa ngu ngốc kia vỡ ra tình cảm của mình rồi trở về. Mà kể cả có không vỡ ra thì công mặt dày cũng đã chuẩn bị đầy đủ để đi cướp người rồi. Ngược cũng chỉ trong 2 chương thôi. Nhẹ mà. Bạn editor làm rất tốt. Giọng văn hài hước mà lưu loát, tuy rằng một số chỗ mình nghĩ thuần Việt quá cũng không phù hợp với không khí truyện là cổ trang ví dụ như cách gọi bà nội, nhóc con hay bé con

Truyện có 2 điểm mà mình không thích.

Một là lần đầu sau khi bị công khi dễ, thụ khó chịu chạy đến kỹ viện tìm gặp hồng nhan tri kỉ. Đây là được đại ca dẫn đi khai trai, sau đó thì cũng chỉ qua lại với mỗi cô này, thỉnh thoảng mới làm cái chuyện kia còn bình thường thì cũng chỉ ngồi nói chuyện với nghe đàn, nhìn qua thì như hai chị em vậy. Đại khái là đang tức, thế là nổi hứng muốn, hết vùi mặt vào ngực rồi lại còn đè ra hôn, đang hôn say sưa thì công đá cửa vào cắt đứt sự tình. Sau đó thì công có bắt thụ uống nước rồi đè ra hôn lại. Nhưng nói chung là ta không có thích cái chi tiết này!!!

Hai là đoạn công và thụ đều trúng xuân dược và nhuyễn dược. Thụ được đại ca cho uống đủ các loại dược từ bé nên có thể miễn dịch. Công võ công cao cường nhưng dược tẩm vào nước tắm, hai người lại tắm chung nên đại khái là có chút chủ quan thiếu phòng bị. Nửa đêm tỉnh lại thì mụ chủ quan đã leo lên người. Sau đó thì cái này chính xác là thất thân rồi T^T chẳng qua đấy là công nên ta không bị đả kích mạnh như đổi lại là thụ mà coi như nửa thất thân. Thụ đang ngủ bên cạnh, tỉnh dậy thấy thế còn đi xuống nói nhường lại giường. Đoạn đó cũng không có miêu tả cảm xúc của thụ khi bắt gian tại trận. Dù lúc ăn cơm, mụ chủ quán cứ dính vào người công, thụ cũng khó chịu nhưng đoạn này tác giả không miêu tả nội tâm, lại để thụ tỏ vẻ như không có chuyện gì mà nói ra mấy lời như thế khiến ta thấy bực mình thay cho công. Xong rồi thụ còn bảo, sao ta không ở lại xem nhỉ, còn bóp ngực mụ chủ quán nữa kìa. Dù là sau đó đánh ngất mụ kia, cũng có thể coi cái hành động kia như một cách để khiến mụ bỏ bớt đề phòng nhưng ta rất rất rất rất không thích cái đoạn này!!! Ờ thì vì công bị trúng xuân dược nên nhân cơ hội bắt thụ giải độc và có một màn H vài dòng.

Thôi thì còn 1 điểm nữa mà ta không thích, chính là thụ trong này khá ngu ngốc. Thành thân cũng không có phân biệt được, cứ thể mà mơ hồ bị gả đi. Cho dù công có lừa đi chăng nữa nhưng suốt ngày thổ lộ ta thích ngươi, lại ôn nhu chăm sóc, thụ cũng không cần phải ngớ ngẩn giày vò cả hai đứa những 3 tháng chứ!!!!!

.

Ái nhân nhật ký

Tác giả: Thanh Yên

Biên tập: Katherine Kim

Đoản văn. Chú thụ nằm viện, thụ muốn giảm tiền chữa bệnh cho chú nên chấp nhận ngủ với công. Sau hóa ra công là viện trưởng, cũng thầm thích thụ từ lâu. Sau khi thụ biết hoàn cảnh của công, cùng công trò chuyện, cũng dần thay đổi cái nhìn về công. Nhưng khi công đưa thụ về nhà, hỏi thụ có muốn cùng công ở một chỗ, nhìn mặt thụ trắng bệch, công hiểu, cũng không nói gì, đưa thụ về. Sau đó thì tránh mặt nhau, thụ thấy đau lòng. Một lần gặp trên đường, công mặt lạnh đi lướt qua, thụ đau lòng được mấy giây thì công lại chạy lại, ép vào tường hôn tới tấp, sau đó là ngọt ngào vài dòng và chấm hết. =))

Toàn bộ mấy cái trên diễn ra trong 2 tuần hoặc hơn một chút, nói trắng ra là nhanh nhưng đoản văn, đọc cũng thấy dễ thương nên kệ đi.

Edit khá nhưng nhiều lỗi type.

.

Ái tình đường viền

Tác giả: Đào Hoa Nông

Edit: Hạ Nhật Nhi, Hạ Nguyệt

Truyện ngọt ngào ấm áp, có gió hiu hiu chứ chả có dông tố gì. Thụ thầm yêu bạn thân từ lâu nhưng quyết giấu kín, một bên đau lòng nhìn người mình yêu đi bên người khác, một bên không chịu nổi cô đơn, phóng túng bản thân. Đến khi bị lộ, người kia chạy sang tận Anh, thụ vật vã hồi lâu rồi cuối cùng quyết định mặc kệ, người tiếp theo tiến đến sẽ kéo người ta ra khách sạn. Và tất nhiên, người ấy là công. Đêm ấy công ôm thụ hồi lâu, thụ khóc mãi rồi thiếp đi. Sau đó 1 tuần, thụ luôn đợi công đến nhưng không thấy, cuối cùng khi định thôi thì lại biết công là đối tác của công ty thụ. Sau đó là công theo đuổi thụ, hai bạn ngọt ngọt ngào ngào, thụ cũng dần thích công. Gió thì có mỗi hai cơn, một là người kia trở về định tiếp nhận thụ thì thụ đã có công rồi, sau đó người kia muốn ly gián hai người, thành ra hai là cấm đoán của cha mẹ thụ. Cái sự tích vĩ đại của thụ được nhắc đến trên dưới năm lần nhưng thôi, ta coi như làm ngơ, căn bản tác giả cũng chỉ viết một câu, mà hai bạn lại quá ngọt ngào nên ta thích không chịu được ><.

Edit khá nhưng trình bày không tốt, dấu câu khá lung tung, chỗ cách chỗ không, nhiều lỗi type và chính tả. Nhưng nhìn chung thì ổn, được cái tốc độ edit nhanh. :D

.

Bình đạm như thủy

Tác giả: Thứ Hồng

Biên tập: Yura

Truyện có liên quan đến Đại Mễ Tiểu Mạch, nên đọc bộ này trước.

Nhà của Yura đóng cửa rồi, nhưng hôm nay ta tìm thấy có bạn đăng lên wattpad đấy. Edit rất tốt, thuần Việt, trôi chảy, mạch lạc. Nếu nhớ không nhầm thì cũng không mấy có lỗi chính tả với lỗi type (căn bản sau khi lưu về máy ta cũng sửa hết các lỗi chính tả rồi nên không chắc chắn được cái khoản này).

Truyện y như tên, bình bình đạm đạm. Có ngọt ngào, cũng có cao trào, chút ngược cũng không phải không có. Nhưng là câu văn nhẹ nhàng, bình thản nên khi đọc chỉ thấy giống như dòng nước từ từ chảy thấm vào tâm can. Chủ yếu là cuộc sống đời thường của hai người nên cho người đọc cái cảm giác rất thật. Truyện này thì có thể coi như kinh điển trong thể loại ấm áp, mà ta nghĩ hầu như nàng nào cũng đã đọc rồi.

Lần đầu gặp ở bến xe, công hỏi đường thụ. Lần sau tình cờ chạm mặt ở cầu thang, hóa ra công ở tầng 3 mà thụ ở tầng 5. Lần thứ ba, công chạy sang nhà thụ xin dầu ăn, nhân tiện mời thụ sang ăn luôn. Thụ cứ thế từng bước tiến vào nhà công, ở chung rất vui vẻ. Đến khi công biết thụ là gay, cũng ngồi ngẩn ra cả chiều, tối về ôm thụ nói câu xin lỗi, anh về muộn. Thế là hai người xác định quan hệ. Cứ thế ngọt ngào. Cũng có chuyện tình tay ba, bạn thân của công thích công nhưng đại khái là đến thời điểm hội đủ dũng khí lẫn khả năng bảo vệ cho người mình yêu thì đã muộn mất rồi, sau cũng lấy vợ. Công về nhà nói chuyện với bố mẹ, bị bố ném cái ghế vào người, bị thương nặng nhưng rồi cũng không sao mà gia đình cũng không ngăn cản nữa. Đi đến hết truyện, đại khái là có chút nuối tiếc đối với người bạn kia, mong cho vợ chồng hai người sẽ yêu nhau và hạnh phúc (cái này đại khái là chắc chắn đi, nhất là sau khi thụ đã chỉ điểm phương thức cho bạn vợ :D).

.

Chỉnh cổ

Tác giả: Thảo Thảo

Edit: ATM card, Nescafé

Nghe thiên hạ bảo là hài, đọc mấy cái reviews bên vns, cuối cùng cũng quyết xông vào đọc, ai ngờ sai một li đi một dặm. Đây là cái truyện ta ấn tượng nhất từ trước đến nay, là cái truyện để lại trong lòng ta vết xước đi cùng tháng năm, là bài học để đời lần sau nhất định phải ngâm cứu kĩ cái ngược rồi hẵng đâm đầu vào. T^T Ta hận!!!!

Đoạn đầu thì đúng là hài thật, đọc cũng thích. Thụ xuyên qua, làm vua nhưng yếu thế, bị gả vào nước công. Thụ cũng thích công, quá trình quyến rũ công cũng hay. Nhưng là đến nửa sau của truyện là ngược a. Nói thật thì ngược này cũng không quá đau lòng hay dằn vặt gì cho cam nhưng lại phạm vào cái tối kị của ta nên ta ghét! Người yêu cũ của công xuất hiện, một lần bạn này với thụ gặp nạn, công nhảy ra cứu bạn ý trước. Thụ trước đó đã nản rồi mà sau cái hành động đấy thì quyết rời khỏi công. Thật ra cái đoạn này ta cũng ghét thằng công lắm, không phải vì nó cứu bạn kia trước, xét thấy lời giải thích của công là vì công nợ bạn kia nên phải cứu bạn ý trước, sau đó nếu thụ có mệnh hệ gì thì đi theo, ta thấy công làm thế là đúng; cái ta ghét là thằng công ngày trước dù yêu bạn kia nhưng lại để bạn ý ăn nằm với đứa khác, nhân cơ hội thì đó, đẩy bạn ý cho đứa kia (nếu ta nhớ đúng thì cái này là do công an bài), tội nghiệp bạn ý. Mặc dù ta ghét thằng công nhưng hành động sau đó của thằng thụ ta càng ghét. Thụ quyết rời khỏi công, đi theo 1 thằng vua khác cũng thích thụ, ở với nó 5 năm (vâng, là ở đó, như tình nhân đó, chẳng qua là không có yêu) để nó giúp thụ gây dựng lại vương triều. Sau 5 năm, thụ trở về nước làm vua, công chạy đến tìm, sau đó thì hai đứa lại quay về với nhau, nhưng là quan hệ theo kiểu ban đêm, công chạy đến cung của thụ. Ta tự hỏi vua hai nước mà đêm đêm cứ chạy qua chạy lại như thế được sao? Cũng có gần đâu? (đấy là ta nhớ cái kết nó đại khái là như thế, không hoàn toàn chính xác)

Thằng thụ đi ở với thằng khác 5 năm. 5 năm cũng chẳng ngắn, nói thật, tình yêu thì không đến nhưng cũng thinh thích rồi đi? Thế mà vẫn quay lại được với công, công cũng không có nhiều phản ứng lắm về vấn đề này. Ta tối kị thất thân cho đứa thứ ba, nhìn thấy bị hôn, bị sờ đã thấy ngứa mắt chứ đừng nói đến cái hoàn cảnh này. Ta lúc đó hận muốn đập cái điện thoại nhưng vẫn cố nhai đến cuối xem cái kết cục nó ra làm sao.

Và cái kết cục làm ta thất vọng triệt để, nó không phải cái kết viên mãn mà ta muốn có. Nó lại càng không giải quyết được nút thắt trong lòng ta. Thật ra thì có thế nào, sự cũng đã rồi, giải quyết kiểu gì cũng không cởi được cái nút ở trên đâu nhưng là một chút khiến ta nguôi giận cũng không có. Thật sự là nửa đầu hài bao nhiêu, hay bao nhiêu, thú vị bao nhiêu, ta thích bao nhiêu thì cái nửa sau nó ngược bấy nhiêu, chán bấy nhiêu, làm ta ghét bấy nhiêu!

Vì cái chuyện này mà mấy cái thể loại hài hài như kiểu Bá đạo vương gia Điêu ngoa công tử làm ta thấy chùn chân.

Một điểm cộng là bản edit hay. Tiếc là truyện không hay. :(

.

Con diều / Chỉ diên

Tác giả: Phong Khởi Liên Y

Edit: Dạ Tử Nguyên Vi

Nhà Dạ Tử Nguyên Vi đóng cửa rồi, nếu muốn đọc, các bạn lên wattpad, có người post bản edit này đấy. Edit rất tốt. Thật là mấy nhà đóng cửa toàn những nhà làm hay không hà!

Truyện này được xếp vào ngược. Chẳng qua ngày đó khi ta đọc, còn không có chú trọng nhiều đến cái ngược, nghĩ rằng mình chịu được. Khi đó cũng mới từ fanfic chuyển qua đam mỹ, mà cái ngược của fanfic nhẹ hều ý. Thế mới nói gặp phải Chỉnh cổ chính là bài học nhớ đời của ta mà.

Ngược thì ngược, không gian truyện có cái gì đó bức bối ngột ngạt nhưng văn phong nhẹ nhàng. Cảm giác thật giống một con diều bay lượn giữa không trung nhưng lại không thể tự do mà vẫn bị trói buộc bởi sợi dây. Cũng bởi vì cách viết đó mà cái ngược ở đây lại không đau thấu xương tủy, u buồn nhưng không quá tang thương.

Thụ nhà nghèo, lại yếu bệnh. Vì gia đình mà bán thân (gả làm lẽ ý mà) lấy tiền. Trên đường đi quyết định tự tử nhưng được công cứu. Công lần đầu gặp thụ đã thích, đưa thụ về hứa sủng lên trời. Công là vua, đưa thụ vào cung, sủng ái, ân cần chăm sóc nhưng thụ rất yếu, cơ hồ không chịu được. Ban đầu là thương, công cũng đành nhịn, sau càng ngày càng ít lui tới, cho đến khi công đưa người mới về. Người mới về tuy lớn hơn thụ mấy tháng nhưng tính tình lại trẻ con hơn, giao tình của hai người rất tốt. Sau người này làm đệ đệ được sủng ái nhất của công bị thương, công giận dữ muốn chặt chân y, lại bị y nói khích, hạ lệnh giết. Thụ xông vào cản, công càng sợ hơn lấy tay đỡ đao. Người nọ nhìn tình cảnh đó chợt hiểu. Sau, y tự sát. Thụ ngày mới gặp y cũng đã định tự sát nhưng là y hoạt bát lôi kéo thụ, giờ người nọ còn không biết sống hay chết, thụ hỏi người hầu nơi cao nhất trong cung. Khi công chạy đến thì thụ nhảy xuống, công cũng nhảy theo, một tay ôm chặt lấy thụ, một tay được 2 người hầu giữ. Giằng co một hồi, công nói ngươi nhảy xuống, trẫm cùng ngươi. Sau đó binh lính đến, kéo 2 người lên. Đêm đó, công kể chuyện xưa cho thụ, là câu chuyện mà công chưa từng kể cho ai, câu chuyện đã đóng bụi trong lòng công từ rất lâu. Và thật ra công yêu thụ lâu rồi nhưng vì chướng ngại tâm lý nên chưa thừa nhận. Sau đó thì là ngọt ngào mật mật. Người kia cũng tỉnh lại, sau này kết đôi với đệ đệ của công. Cái phiên ngoại của hai người dễ thương lắm!

Đây là một trong số ít truyện mà mình chịu được cái kiểu công có thêm đứa thứ 2, mà đây là có cả một hậu cung, phi có, nam sủng có, Thụ trong này thật ra cũng sẽ được xếp vào hàng nhược, nhưng là tâm thật sự thiện lương. Cũng vì có lúc thụ thể hiện ra sự ghen tị của mình nên ta không thấy thụ quá nhược hay như thế nào, chỉ là thụ hiểu rằng mình không thể tham lam, thụ biết vị trí của mình. Có bạn nói ghét công trong này, ừ thì nếu chỉ đọc nội dung thì sẽ ghét thật nhưng vì tác giả viết rất hay nên ta chẳng thể ghét.

Thật ra đọc xong bộ này, đối với ta mà nói là rất khó viết cảm thụ. Nó là một nỗi buồn man mác đọng lại, không quá sâu nhưng đủ để nhớ, đau nhưng lại chẳng quằn quại mà vui thì quá ngọt ngào, cái cảm giác ngọt ngào ấy như là trải qua khổ tận cam lai mới nếm được. Nhìn thụ khóc lại chẳng thấy yếu ớt, nhìn công lạm tình lại chẳng thể ghét, nhìn tân hoan lại thấy yêu thích mà mong cho y có một kết thúc tốt đẹp, mà đúng là y cuối cùng cũng tìm thấy một người có thể cho y toàn bộ tấm chân tình, cho y một dự cảm thật sự chắc chắn về tương lai ấm áp, ngọt ngào. Bởi vì bộ này hay nên dù ngược, ta vẫn lưu về đọc.

.

Đại Mễ Tiểu Mạch

Tác giả: Thứ Hồng

Edit: nntcm

Truyện liên quan đến Bình đạm như thủy, nên đọc bộ này sau.

Vẫn một thể loại ấm áp, bình dị, chủ yếu là chuyện cuộc sống đời thường. Ta thích văn của Thứ Hồng nên đương nhiên 2 bộ này đều nằm trong top 3 yêu thích của ta cùng với Độc thủ Diêm Vương lệnh. Bạn edit cũng làm rất tốt nên đọc càng thích.

Truyện này so ra là gập ghềnh hơn chứ không có phẳng lặng như Bình đạm như thủy, ngược cao trào hơn một chút nhưng cũng có những đoạn ngọt ngào mật mật. Thụ là đại thúc có tư tưởng biến thái, thích lên mạng sắm vai các thể loại nhân vật, giả lolita chat với cháu của công. Một lần công đem cháu đến viện khám thì gặp thụ, sau đó cũng tiếp xúc vài lần. Rồi công xác định phải ăn được thụ, không chỉ ăn một lần mà phải ăn được mãi, nên bắt đầu kế hoạch tiếp cận mục tiêu, dọn vào nhà thụ. Thụ hiểu nhưng không dám tiếp nhận, sợ dư luận, lại sợ tình yêu, chỉ cho công ở một tháng rồi bắt rời đi, bảo 1/1 tôi phải kết hôn. Hết hạn, công chuyển đi, thụ rất buồn, lên mạng sắm vai kể lại chuyện tình, đọc được lời khuyên, vỡ lẽ, chạy đi tìm công. Tối hôm đó, Mễ đại luật sư chà đạp bác sĩ Mạch, cũng là đêm 1/1, bác sĩ Mạch kết hôn. =)) Ta thích cái chi tiết này. Sau đó một nhà ba người (cả cháu của công nữa) cứ thế mà ngọt ngào. Trong truyện còn một cặp nữa là anh của công (bố thằng bé con) với bạn của thụ, cũng là bác sĩ. Cặp này thì không có nhiều tiến triển nhưng cũng dễ thương, đại khái là chắc chắn có tương lai, hình như tác giả cũng sẽ cho ra một bộ nói riêng về cặp này nhưng hiện tại thì chưa thấy đâu.

Điểm trừ trong này là bé con đã 6 tuổi, là con trai nhưng khá là . không biết nói thế nào nhưng ta nhớ có bạn nói là chảy nhớt. Bản thân ta ban đầu đọc không có mấy cảm giác, có lúc cũng có thể thấy nó dễ thương nhưng đọc qua cái nhận xét kia, ta cũng suy nghĩ lại, đúng là tác giả hơi bị cường điệu quá khiến nhân vật trở nên không thật. Nhưng ngoài cái đó ra thì còn lại ta đều thấy hay.

.

Độc thủ Diêm Vương lệnh

Tác giả: Bùi Lễ / Pei

Edit: Thủy Tĩnh Các

Top 3 yêu thích của ta a~ Cùng hàng với Bình đạm như thủyĐại Mễ Tiểu Mạch! Truyện ngọt ngào, ấm áp, đảm bảo không một chút ngược luôn! Đã thế lại dài, đọc rất chi là sướng. Thế nên đến nay ta đã đọc đi đọc lại truyện này cũng 4-5 lần rồi mà vẫn thích!

Minh chủ võ lâm là thế kiềng ba chân Hạo Nhiên môn, Triêu Mộ lâu và Tuyệt Tâm cốc. Dẫn Nguyệt phái trong một đêm gặp họa diệt môn, Lưu Ứng Thiên kim khẩu ngọc ngôn nói rằng kẻ đứng sau chính là Độc thủ Lôi Ngọc, cốc chủ Tuyệt Tâm cốc. Người duy nhất sống sót là Tần Tâm Dật đến nhờ thiên hạ đệ nhất sát thủ Tô Phóng, lâu chủ Triệu Mộ lâu thay mình trả thù. Và câu chuyện là hai bạn dắt tay nhau đi tìm hung thủ thực sự của huyết án. Cặp phụ là sư đệ của Lôi Ngọc và Tần Tâm Dật cũng rất dễ thương! Ai~ truyện thật sự là ngọt như đường ý, đọc mà cứ muốn cười suốt, mỗi lần tâm trạng chán nản, lôi nó ra đọc là ta lại thấy yêu đời. Chỉ có mỗi một điểm là sửu công mỹ thụ đối với cả 2 cặp luôn. Thật ra thì Tô Phóng không xấu, chỉ là bị nhà quê thôi, thường được miêu tả là phú gia nông thôn, quần áo khoác trên người là thượng hạng nhưng vẫn không thoát khỏi hơi thở hương đồng gió nội. Còn Võ Tiếu Thiên bộ dạng có chút hung dữ, râu ria xồm xoàm, lại có vết sẹo dài bên má. Lôi Ngọc thì được miêu tả xinh đẹp đến nhu nhược như nữ nhân còn Tần Tâm Dật là đệ nhất mỹ nam trong võ lâm (ta thấy một cặp là đủ, hai cặp thì ta cảm thấy nó như là chủ đề của cả truyện ý, thành ra thiếu đa dạng). Ngoài cái đường mòn sửu công mỹ thụ cho cả hai cặp đôi thì ta thấy truyện thật sự tuyệt vời, là thiên đường cho những kẻ có trái tim mỏng manh yếu đuối (như ta :D).

Truyện được edit tốt, câu văn mượt.

.

Hắc bang bất luân hệ liệt

Tác giả: Mê Dương

Nên đọc theo thứ tự ta sắp xếp bên dưới.

Phong ái

Edit: Uyển Nhi

Truyện đầu tiên đưa ta vào con đường H văn cũng như đến với Mê Dương. Truyện đọc lâu rồi nhưng rất ấn tượng với tình yêu điên cuồng của nhân vật, vì vậy nên rất thích truyện này. Sau này đọc nhiều thể loại hơn, gặp được những tác phẩm mà bản thân cho là xuất sắc, đến khi nhìn lại những tác phẩm của Mê Dương lại thấy nó thiếu chiều sâu. Nhưng nhìn chung thì ít ra cái H văn còn có nội dung hay ho, tình huống đạt cao trào và giải quyết nhanh chóng (ý là ngược nhẹ đó). Vậy nên ta vẫn thích.

Nhưng mà đúng là có một điểm, H văn của Mê Dương ngôn từ có hơi dâm đãng và biến thái.

Đọc các bộ khác của Mê Dương, vẫn thấy thích bộ này nhất!

Thụ là em vợ của công, yêu thầm công từ rất lâu nhưng đã hứa với cha là sẽ không tiếp cận, đợi 3 năm sau tang cha mới trở lại. Vợ công cũng mất lâu rồi. Công cũng chỉ quan tâm thụ như một đứa em thôi. Sau khi trở về, thụ tìm cách lừa công đến một sơn động, tách biệt với thế giới bên ngoài, lại cho công ăn một loại quả (tương đương xuân dược) nên hai người cứ thế làm tình điên cuồng. Đến lúc công tỉnh táo lại, thấy áy náy và đau lòng, nhưng là thụ vẫn tiếp tục cho công ăn cái quả kia, tiếp tục dụ dỗ, Rồi công cũng rung động nhưng sau khi được cứu về thì lại cố tình làm như chuyện gì cũng chưa xảy ra, muốn thụ quên chuyện ở sơn động đi, điều thụ sang nước ngoài. Thụ tức giận ngày ngày ăn chơi đàng điếm ở quan bar. Nhìn ảnh mà thám tử chụp về, công chịu không nổi nữa, đến đón thụ. Hai người xác định quan hệ. Nhưng rồi công phát hiện ra chuyện thụ lừa mình đến sơn động, lại nhìn thấy ảnh chụp một người đang ôm thụ (người này là bạn thụ, cũng thích thụ nhưng không chiếm được, sau cũng có mặt trong 2 bộ còn lại), nghĩ rằng thụ phản bội, rút súng ra muốn bắn nhưng cuối cùng đuổi đi. Thụ chỉ hỏi công có yêu mình không, công nói ngươi không có tư cách. Thụ đã từng nói nếu có ngày ngươi không còn yêu ta thì hãy một phát bắn chết ta. Nhưng công sao nỡ bắn, chỉ đuổi thụ đi. Công không chịu gặp, thụ nghe lời trợ thủ của công, theo bang quy bắn vào chân mình (diễn giả làm thật), công ngăn cản không kịp, khóc nhìn thụ ngất trong lòng mình. Sau đó thì mọi sự lại êm đẹp.

Truyện này ta rất muốn ngược thằng công, ta ghét cái đoạn nó đẩy thụ ra nước ngoài, khiến thụ đau lòng, đến lúc sang đón, chỉ nói một câu mà thụ đã bật khóc ôm nó.

Thụ trước đây yêu công nhưng không chiếm được, cũng ra ngoài phát tiết, mà đến khi bị công đẩy ra nước ngoài cũng ngày ngày phát tiết. Nhưng là lúc ấy thụ làm công nên ta cho qua.

Phiên ngoại có màn hỗ công. Đây là truyện duy nhất ta chấp nhận hỗ công. Tác giả cũng miêu tả qua loa nên ta tiếp tục cho qua. T^T Chắc tại vì ta muốn ngược thằng công nên mới có thể tạm chấp nhận cái này chăng?

Điềm mật anh túc

Edit: Phiêu Linh

Bộ này là bộ ít ngược nhất trong ba truyện. Ngụy phụ tử, niên thượng. Công là cha dượng, thụ là đàn em, trợ thủ của công trong Phong ái, thuộc về bên văn. Công lấy mẹ thụ nhưng lại toàn ở bên thụ, cả đêm tân hôn lẫn tuần trang mật. Sau mẹ thụ mất thì hai người càng được thể, cứ ngọt ngào bên nhau. Công không biết thụ tham gia xã hội đen, sau bị bắt đem đi giải độc cho người, thụ đến cứu, sau đó là màn trừng phạt dành cho thụ, rồi hai người lại êm ấm.

Trong này có sự góp mặt của cái bạn thứ ba trong Phong ái, yêu thụ nhưng không chiếm được ý. Vì là đồng mưu trong vụ lừa kia nên bị bắt, giao cho bạn đường chủ chuyên thích chà đạp mỹ nhân (không có mấy SM đâu, theo ta biết là thế). Thụ chịu đủ, trốn thoát được, lại bắt công về tra tấn, (này thì có SM, roi riếc linh tinh) nhưng là cuối cùng vẫn bị ăn triệt để. Nhưng trên roi bị thuộc hạ tẩm độc nên hành sự xong thì công ngất, thụ bắt cóc giáo sư chuyện nghiên cứu độc dược về giải nên là có cái chuyện ở trên.

Cữu tình như hỏa

Edit: Tử An tiên sinh và Phương Nam công tử

Cậu cháu ruột, niên hạ, mỹ công anh tuấn thụ (ta thấy là mãnh nam thụ nhưng không quá mãnh, đại khái là cũng cơ bắp cuồn cuộn đi).

Thụ bị công bắt nạt từ bé, công ban đầu thấy thụ giống con gấu chó ngày trước nuôi nên bám, sau thì yêu thật. Thụ cũng dung túng công nhưng là luôn phản kháng (dù thất bại) mỗi lần bị đè. Công cũng là bạn của thụ trong Phong ái, cũng dính lứu đến vụ lừa kia, thụ là trợ thủ của công trong Phong ái (bên võ), thấy hổ thẹn, muốn chuộc tội thay cho cháu nên từ chức, chạy đi làm ở công trường xây dựng. Công cũng đuổi theo dây dưa. Sau rồi em họ của thụ trong cặp phụ ở Điềm mật anh túc xuất hiện, là hôn thê của công, được đính ước từ nhỏ. Thụ biết được thì đau lòng nghĩ rằng công chỉ trêu đùa với mình, trong lúc giằng co thì thụ nổ súng làm rơi cái đèn trùm, công nhảy ra đỡ thay thụ, bị thương ở đầu. Tỉnh lại, công giả vờ bị mất trí nhớ, thụ quyết tâm làm mấy chuyện hổ thẹn trước đây để giúp công nhớ lại.

Cặp phụ trong Điềm mật anh túc cũng đóng góp vài màn máu lửa :D

Mờ nãy giờ ta nói có ai thấy khó hiểu hem? :3

.

Hôn nhân tạm được

Tác giả: Huỳnh Dạ

Edit: Hà Hi

Bên Hà Ảnh Cư làm thì chất lượng đều tốt nên ta không có gì để nói về phần edit.

Truyện nhẹ nhàng, ấm áp. Công với thụ kết hôn theo sự sắp xếp của gia đình. Hai người từ từ bồi dưỡng tình cảm. Thụ dần thích công nhưng rồi người yêu cũ của công xuất hiện, công nói dối thụ nên thụ thấy tức giận, quyết định mặc kệ, thái độ lãnh đạm, thờ ơ. Công biết là thụ đã biết nhưng lại không giải thích hay xin lỗi. Hai người cứ chiến tranh lạnh cho đến khi công ốm, nói qua nói lại, thụ nhắc đến ly hôn, công cuối cùng nói ra sự thật về quá khứ của mình. Hai người lại làm lành.

Truyện không quá ngọt ngào nhưng có những chi tiết rất dễ thương. Hai người là từ từ mà tiến đến gần nhau. Công mặt lạnh lại không được tự nhiên, thụ ôn nhu chăm sóc.

Quá khứ của công có chi tiết thuộc loại mình kị nhưng tác giả chỉ nhắc sơ qua, lại tiếp cận nó một cách khéo léo nên đọc rồi cũng không có cảm giác gì tiêu cực. (mà cũng chỉ có một câu thôi mà)

.

Là nam nhân thì quyết đấu đi

Tác giả: Monolife

Edit: Liar

Hài không đỡ được. Hai bạn cùng chung phòng trong kí túc xá nhưng lại ghét nhau. Thụ nhìn công là thấy ghét, công thấy thái độ gây chuyện của thụ cũng ghét luôn. Hai người quyết đấu mỗi tuần một hạng mục, người thua phải làm nô lệ cho kẻ thắng. Nhưng là trước mặt bàn dân thiên hạ, hai bạn lại toàn làm những hành động mờ ám dễ gây hiểu lầm nên trở thành cặp đôi hot nhất khoa, được chúng hủ nam chặt chẽ theo dõi từng động thái cũng như tạo điều kiện cho hai bạn với nhau. Một thời gian rất lâu sau, hai bạn mới biết sự thật, ban đầu là vì chúng hủ mà đành giả vờ, sau công quyết định biến giả thành thật nhưng là thụ vẫn chưa hoàn toàn xác định (thật ra trong lòng xác định từ lâu rồi mà vẫn chưa nhận ra). Lúc này đội trưởng đội bóng rổ đối thủ của công theo đuổi thụ. Hôm công đi tham gia thi đấu, thụ muốn công bảo mình đi cổ vũ nhưng công lại chẳng nói gì, thụ đi xem phim với bạn kia nhưng lòng vẫn hướng về công. Bạn kia nhận thấy đành đưa thụ đến sân bóng. Thụ chạy vào, xem được đoạn cuối, đội của công thắng. Tối đó hai bạn tỏ tình với nhau.

Từ đầu đến cuối vừa hài vừa ngọt, đọc mà cười lăn. Nhưng cái đoạn đi xem phim, ta rất không thích cái thái độ thiếu quyết đoán của thụ. >< Chả hiểu nghĩ gì nữa! Nhưng mà đấy là chi tiết nhỏ thôi, truyện hay lắm! :D

.

Loan lộ

Tác giả: Ngưu Giác Cung

Đa số sẽ tìm đọc truyện này sau khi đọc xong Mùa hè của Diệp Xuyên và hi vọng sẽ gặp được một tác phẩm hay như Mùa hè của Diệp Xuyên, hoặc đối với mình là tìm xem có truyện khác về Diệp Thời Phi (anh của thụ trong Mùa hè của Diệp Xuyên) không. Chưa có ai edit bộ này nên mình đọc QT (up bên nhà Lâm Phong aka Kinzie). Và đọc xong thì không quá hài lòng.

Trích lại cái com của mình bên nhà Lâm Phong luôn: (đã chỉnh sửa thêm thắt)

Không thích bộ này bằng Mùa hè của Diệp Xuyên. Tớ thấy căng căng cũng đến nửa truyện chứ đâu có ít. Tất nhiên, gọi là căng đối với tớ là Từ Du vẫn không chấp nhận Trang Thiếu Đông thôi chứ cũng chẳng ngược gì mấy.

Đọc đến đoạn hai bạn ngọt ngào thì hay, đoạn đầu cũng bình thường nhưng có một chi tiết làm tớ thấy không thoải mái nên thành ra tớ không thật thích truyện này. Chuyện 419 thì tớ cũng thấy bình thường (trong trường hợp không có ai trong lòng, nếu có thì tớ ghét), thế nên Từ Du có say rượu loạn tính với ai thì cũng chẳng có gì để nói. Tác giả cũng chỉ tả đến là sáng sớm mở mắt thấy mình trong khách sạn với 1 người đàn ông bên cạnh. Nhưng chắc là do đọc cái đoạn trước Từ Du từng 1 thời gian cố định bạn giường với Ngô Bân (cũng có thể coi như bán tình nhân đi, ở cũng hợp mà chẳng qua không có yêu thôi), Ngô Bân khi thấy Từ Du không yêu mình, trước mặt mình còn kêu tên nam nhân khác khi mà Từ Du là lần đầu chủ động (trong trạng thái say rượu) nên đi uống, say say thì có 419 với 1 bạn khác (cái chi tiết này không chắc nhưng đại khái là có ra ngoài với người khác). Từ Du biết, quyết định chấm dứt. Ngô Bân biết Từ Du có tính khiết phích, nếu đã là tình trạng quan hệ như vậy thì cũng muốn đối phương chung thủy về thể xác. Đại khái là sau khi đọc mấy cái dòng này thì khi tác giả miêu tả đến đoạn kia làm mình thấy không thoải mái. Cũng không biết nói thế nào nữa. Đại khái là không thích. Lại còn chơi nguyên cái tiêu đề chương là Một đêm. Mặc dù nhờ cái tình huống đấy mà cũng có chút thay đổi trong quan hệ với Trang Thiếu Đông nhưng mà ( ̄皿 ̄)凸 Nếu mình hiểu đúng thì cái thằng hôm đó chính là Trần Khả! Sau còn có đoạn khi Thiếu Đông yêu Từ Du rồi, ngày ngày nhòm ngó em từ xa thì cũng nhìn em đêm đêm đi quán bar, đi ra với một thằng nào đó, hoặc vào khách sạn hoặc bắt taxi đi đâu đó. Mấy cái chi tiết kiểu này tớ cũng ghét!

Nhân đây spoil qua cái nội dung: Từ Du năm 19 tuổi yêu Trang Sĩ Kiệt, gia chủ Trang gia (tầm ngoài 30?). Gia tộc tranh chấp, Trang Thiếu Đông là cháu, tranh chức gia chủ với Trang Sĩ Kiệt nên cũng liên lụy đến Từ Du. Bị vu oan ăn cắp vật công, còn bị phán đi tù nhưng sau được bảo lãnh, bị đuổi học, thậm chí Trang Thiếu Đông còn chạy đến nhà nói với cha mẹ Từ Du là cậu ham hư vinh mà làm tiểu bạch kiểm, thế là Từ Du bị đuổi khỏi nhà đoạn tuyệt quan hệ. Sau rồi Trang Sĩ Kiệt hẹn gặp mặt nói chia tay. Chuyện này gây nên bóng ma tâm lý nên cậu dường như cũng chẳng thể yêu ai nữa. Cậu từng đặt kì vọng vào Ngô Bân nhưng tiếc là cậu không có nói cho hắn những gì cậu có để cho cũng chỉ là thân xác mà nếu Ngô Bân kiên nhẫn hơn thì không biết chừng Từ Du là đại khái là trưởng đội kỹ thuật / cố vấn kĩ thuật / kĩ sư (không chắc) cho cái công trình Hưng Thịnh, chính là đầu tư của Trang gia. Nên là cậu gặp lại Trang Thiếu Đông. Trang Thiếu Đông cố tình muốn đưa tiểu tình nhân chen chân vào công việc của cậu nhưng tiểu tình nhân kia ngày trước là cấp dưới của Từ Du, khả năng không cao, quan hệ hai người cũng không tốt. Cãi qua cãi lại, cậu từ chức. Sau công trình xảy ra sự cố gọi Từ Du đến giải thích vì chỗ đó là do cậu hồi trước chịu trách nhiệm, cuối cùng kết luận là do tiểu tình nhân kia. Trang Thiếu Đông đến đây bắt đầu có cái nhìn khác về Từ Du. Vì Trang gia nên quyết mời lại Từ Du về làm. Quan sát nhiều lần, tiếp xúc 1 thời gian thì chuyển sang yêu, chia tay với người kia nhưng cũng không dám theo đuổi Từ Du vì biết người nọ hận mình. Một lần đi với em họ thì phát hiện ra ngày trước đến nhà mình nói linh tinh không phải Trang Thiếu Đông, sau rồi mọi sự cũng vỡ lẽ là hiểu lầm nhưng Từ Du vẫn không thể tự nhiên trước Trang Thiếu Đông. Trang Thiếu Đông chạy về nhà Từ Du giải thích cũng khiến cậu cảm động nhưng nói chung vẫn quyết định không dây dưa không rõ nữa. Rồi Thiếu Đông cũng cứ thế biến mất khỏi cuộc đời của Từ Du nhưng là cậu lại thấy cô đơn, tịch mịch. Hai tháng sau, nhân cớ lễ cưới của bạn mà Từ Du có cớ gọi cho Thiếu Đông. Hôm đám cưới, vì tay áo bị bẩn, cậu đành mượn đồ của Thiếu Đông, lúc nhìn thấy cái cà vạt kiểu dáng giống hệt chiếc mà mình được tặng (Thiếu Đông mượn công làm tư) thì đứng ngây ra Rồi cứ thế hai người xác định quan hệ. Sau đó thì ngọt ngọt ngào ngào thôi.

Ta không thích tình huống hai người gặp lại, bên người công có tiểu tình nhân, sau đó đá đi. Đoạn đầu có ghét bạn ý nhưng nếu xét trên phương diện tình yêu thì bạn ý lại khá đáng thương. Ở bên nhau mấy năm rồi cuối cùng người yêu thay đổi, chia tay. Cái tình huống như thế khiến ta thấy tình cảm của công không sâu đậm. Dù rằng là đoạn sau mới biết công kết giao với người kia vì ở người kia có hình bóng thụ ngày còn trẻ, như thế lại thấy càng bất công với bạn kia hơn. Túm lại là tổng quan thì được nhưng vì mấy cái chi tiết trên mà ta không thích truyện này.

.

Mùa hè của Diệp Xuyên

Tác giả: Ngưu Giác Cung

Edit: Tiểu Diêu, Tiểu Vân

Thời điểm ta đọc, bản edit mới có đến chương 19, sau đó ta đọc QT đến hết (bản QT được up bên nhà Lâm Phong aka kinzie). Về bản edit, ta thấy làm khá tốt, chẳng qua xưng hô khi đối thoại có chút lung tung, chỗ ta ngươi, chỗ anh tôi.

Truyện làm ta ấn tượng chính là ở cái thể loại đổi công nha. Đọc cái tóm tắt xong ta thấy rất hay, thật sự là ám ảnh nhiều ngày luôn, rất muốn đọc nhưng bản edit còn lâu mới hoàn, cuối cùng đợi không được, tìm QT đọc. Và thật sự là yêu nó luôn. Yêu cái không gian trong truyện, yêu cái ngọt ngào của truyện. Thế nên Mùa hè của Diệp Xuyên một phát nhảy thẳng lên top favs của ta!

Thụ kiếp trước điên cuồng yêu 1 người nhưng hắn lại không yêu thụ dù nhận lời kết giao. Tên kia ở bên ngoài cũng không thiếu người tình, cũng dây dưa không rõ với anh của thụ. Chịu đủ đau khổ cuối cùng thụ chết vì đánh nhau với côn đồ. Xuyên trở về mùa hè năm 17 tuổi, tại thời điểm trước khi gặp tên kia, thụ quyết tâm tránh hắn để không phải chịu đau một lần nữa. Dù tránh thế nào thì số phận vẫn an bài cho hai người gặp nhau, nhưng thụ vẫn quyết tâm không dây dưa. Sau rồi thụ gặp được công, ôn nhu chăm sóc. Hai người ở bên nhau ngọt ngọt ngào ngào. Thụ cũng tình cờ nhìn thấy tên kia cùng anh của mình thân mật, dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng cuối cùng cũng không tránh khỏi sững sờ, càng quyết định tránh thật xa. Mà tên kia vì thụ đối hắn lạnh lùng lại bài xích nên cũng để ý thụ, cũng yêu nhưng là thụ đã có công rồi. Anh thụ yêu tên kia nhưng không được đáp lại, lại còn bị gia đình hắn hại (đoạn này ta không rõ lắm nhưng là cũng thân bại danh liệt hoặc dồn đến đường cùng gì đó), thông đồng với một kẻ yêu công, bắt cóc thụ để uy hiếp tên kia. Bên này lằng nhằng dây dưa, anh thụ còn định cùng tên kia đồng vu quy tận, bên kia công chạy đến cứu thụ, gặp được nhau rồi nhưng thụ ngất. Sau đó thì mọi chuyện êm xuôi, anh cả ngăn cản anh hai kịp thời, sau đó tống anh hai ra nước ngoài. Cũng không thấy nhắc gì về tên kia nữa. Đến phiên ngoại thì anh thụ sang nước ngoài gặp lại bạn cũ, ngày xưa cũng yêu anh thụ. Có lẽ đặt hi vọng vào người kia có thể kéo mình khỏi vũng bùn nhưng là người kia giờ đã có người yêu rồi, còn chuẩn bị lấy nhau nữa. Anh thụ thấy đau lòng, cảm thấy chẳng có nơi nào cho mình về, lại quyết định ra đi. Sau đó còn có phiên ngoại về một nhân vật phụ và một phiên ngoại về cuộc sống của công thụ.

Truyện rất hay nhưng vẫn có vài điểm lăn tăn. Nếu để ý kĩ sẽ thấy công và thụ đến với nhau khá nhanh. Có lẽ một phần là do tâm lý tổn thương và lảng tránh của thụ, cần một nơi vững chắc để dựa vào, tìm chút ôn nhu an ủi; một phần là công để lại cho thụ ấn tượng rất sâu sắc nên khi đọc đến đoạn hai người xác định quan hệ, lại cảm thấy thật tự nhiên thân mật. Tác giả không giải quyết chuyện của tên kia (có ai thấy cái spoil của ta rối rắm vì cái từ này không? Tên kia chính là công cũ của thụ đó), chí ít cũng nên nhắc đến vài câu, miêu tả tình trạng sau khi được giải thoát khỏi tay của anh thụ. Còn chuyện của anh thụ cũng làm ta thấy băn khoăn nhất! Cái phiên ngoại thật sự cứ như viết ra để dằn vặt nhân vật vậy. Mặc dù anh thụ bắt cóc thụ, còn có ý định giết thụ và cả tên kia, cùng tự tử, nhưng ta thấy y cũng đáng thương, yêu phải tên kia. Thụ đau khổ, trọng sinh, gặp được công nhưng anh thụ gặp lại bạn cũ rồi lại đau lòng. Nhưng là chỗ này ta thấy rất thiếu logic. Ngày trước người bạn kia thổ lộ (gián tiếp nhưng ai cũng hiểu) thì anh thụ lại chẳng mảy may động tâm. Giờ gặp lại nhau còn chưa đến 2 ngày, lúc biết người kia đã có hôn phu, lại thấy đau lòng, thậm chí nỗi đau này lúc ở cùng tên kia cũng không có cảm nhận qua. Đau đến khóc, rồi quyết định đi đến một nơi nào đó, sống ổn định rồi đón bố mẹ qua. Ta tiếc, tại sao không cho anh thụ một cái kết có hậu? Thậm chí cả hint cũng không có!!!!

Ngoài ra thì chẳng có gì để nói, truyện hay. Nội dung cũng hay mà cái đoạn ngọt ngào của hai bạn đọc thích lắm, cảm giác rất thật. Vì là trọng sinh nên thụ thường có vẻ lạnh nhạt nhưng ở bên công lại lộ rõ vẻ trẻ con. Hoặc là những đoạn khi thụ quyết định thay đổi cuộc đời mình, không dây dưa với tên kia nữa, làm những gì mình thích chứ không phải chạy theo tên kia như trước đây, ta đọc mà cũng có cảm giác thành tựu thay cho thụ.

Mấy chương đầu, thụ còn thường nhớ về kiếp trước, gặp tên kia cũng không thể thản nhiên, cả sau này cũng vậy. Có thể có người cho rằng thụ chưa hoàn toàn dứt tình, căn bản thụ cũng không hận tên kia. Nhưng là tên kia đã để lại vết thương quá sâu trong lòng thụ. Điên cuồng mà yêu nên trả giá cũng rất lớn. Bởi vậy ta nghĩ sẽ chẳng bao giờ thụ có thể thản nhiên đối mặt với tên kia cả.

Mà tên kia, ta biết đến cuối cùng sẽ chẳng có ai yêu, ta muốn đọc nhưng tác giả không viết. T^T Hắn quá ích kỷ, vì hắn mà hai anh em thụ đều phải trả giá. Ta muốn một cái HE cho anh thụ!!!!

.

Nam thê

Tác giả: Sunny Ou

Mọi người có thể xem spoiler bên nhà Tuyết Lạc, cái này là ta đọc QT, còn chưa có bản edit. Nói chung thì thì cũng ngọt nhưng ta không thích truyện này.

Một là diễn tiến quá nhanh. Thụ cứ thế xuyên không, tóc tự dưng dài ra, quần áo tự dưng biến đổi, đến nỗi vừa đáp xuống đã bị nhận nhầm thành tướng quân phu nhân. Thụ phản ứng cũng quá nhanh, cứ thế mà gone with the flow, không tỏ quá nhiều ngạc nhiên cũng như cần thời gian chuẩn bị tâm lý. Công aka tướng quân đi xem vợ mình bị làm sao, nhận ra thụ không phải vợ mình nhưng rồi cứ như là nhất kiến chung tình, cứ thế ôm ôm ấp ấp. Tình cảm của công cứ cho là nhất kiến chung tình đi nhưng tình cảm của thụ quá mờ nhạt, chả biết yêu lúc nào nữa. Nói chung là hai bạn cứ tiến tằng tằng cho đến khi công ở trên giường phát hiện thụ là nam (trước giờ vẫn nhận nhầm là nữ). Sau đó thì chạy đi kỹ viện (cái này làm ta liên tưởng đến Mạo bài tân nương, thằng công sau khi phát hiện ra thụ là nam, xxoo xong cũng chạy đi kỹ viện), ngồi một lúc chán nản chạy đi tìm nghĩa đệ. Cái đoạn khai sáng ta đọc thấy khá mù mịt, nội dung cũng hầu như là không có cái gì gọi là khai sáng cho lắm, ta thấy đoạn này tác giả viết bị lan man, nói xong cũng chưa thấy công vỡ ra được cái gì, lại quay về. Quay về không cho thụ lên giường, bắt nằm đất, thụ đành gục bên bàn ngủ. Nửa đêm công tỉnh dậy, đắp áo mãi mà nó cứ tuột, sau đứng nhìn một lúc lại ôm thụ lên giường. Sáng hôm sau tỉnh lại, công thế nhưng đã xác định thích thụ mà ôm ôm ấp ấp. O.O Rồi các chi tiết đằng sau cũng chạy khá nhanh, kể thì nhiều mà tả thì ít.

Hai là đôi chỗ còn thiếu logic, chính là giải quyết các nút thắt trong truyện không chặt chẽ, lại sơ sài, chủ yếu chỉ nhấn mạnh vào cặp đôi chính, thành ra có chút nhàm.

Ba là cái phiên ngoại cuối ta không thích. Cái kiểu mà thụ thấy công ngày trước có đi kỹ viện *chỉ chỉ ở trên*, ghen, thế là cũng đòi đi kỹ viện, đi kỹ viện uống say còn bị bao nhiêu mỹ nữ vây quanh làm cho công nóng mặt lôi về. Công nhìn thấy cái dấu hôn trên cổ càng tức nên đè ra làm xong rồi bắt cam đoan không bao giờ đi kỹ viện nữa (thật ra thì cái dấu hôn là của công tạo hôm trước). Ta là ta chúa ghét cái hành động như thế của thụ, nếu như muốn đi theo chiều hướng ngược tâm thì thằng thụ đã có thể rơi vào cạm bẫy gì gì đó nếu như công không ở bên. Nhưng mà đây là cái phiên ngoại nên nó sẽ không đi theo chiều hướng ngược tâm mà sẽ đi theo chiều hướng thụ bướng bỉnh, còn trong mắt ta đấy là nhõng nhẽo và ngu ngốc thụ.

Nói túm lại là truyện có thể đọc giải trí. Những đoạn ngọt ngào thì cũng ngọt ngào thật nhưng càng đến cuối ta càng thấy tức anh ách với cách hành văn có hơi non tay nên giờ viết cái review này cũng không tránh khỏi ngôn từ nặng chê bai. Cảm thấy có chút tội lỗi nhưng là ta không đánh giá cao truyện này.

.

Nhất dạ tình thụy đáo tân lão bản

Tác giả: Hắc Bạch Kiếm Yêu

Edit: Thiên Yết

Truyện hài, ấm áp, cũng có thể tính là nhẹ nhàng. Thụ không xác định được khuynh hướng tình dục, lấy hết dũng khí hẹn bạn trên mạng đi 419 để thử xem có thể cùng nam nhân không. Ai ngờ nhận nhầm nên cứ thể mà ngủ nhầm người, người ở đây đương nhiên là công a. Một tháng sau công ty thụ có giám đốc mới, chính là công. Sau đó thì hai bạn dây dưa dây dưa, tháng đầu dã chiến khắp công ty, tháng sau thì thu liễm hơn, chạy vào khách sạn. Thụ yêu công nhưng quan hệ hai người cũng chỉ được tính là bạn tình. Thụ khát khao một tình yêu lãng mạn, thủy chung đến hết đời nhưng biết là công không thể cho thụ tình yêu như vậy. Cuối cùng, thụ quyết định chia tay. Công tức giận gần như rape thụ, thậm chí còn làm một ít quyền giao (aka fist aka đưa cả bàn tay vào chỗ đó nhưng mà ở mức độ nhẹ thôi) khiến thụ sợ hãi. Sau đó hai người tránh mặt nhau, có gặp mặt cũng làm như không quen biết. Lúc này người bạn trên mạng quyết định theo đuổi thụ, thụ đang buồn, không thấy vui khi có người theo đuổi, cũng chẳng có tâm tình đi bàn chuyện yêu đương. Trong lúc đó, bạn của công đã báo ngay cho công nên công kéo theo tân hoan đến ngồi đối diện chỗ thụ với bạn trên mạng. Nhìn hai người kia thân mật, thụ tức, để cho người kia hôn nhưng hôn được một chút thì đẩy ra, nhìn tân hoan ngồi hẳn vào lòng công, thụ uống hết cốc rượu lấy tinh thần, chạy lại kéo bạn kia ra rồi tuyên bố hùng hồn anh ta là nam nhân của tôi. Sau đó công vác thụ về nhà, hai bạn lại làm hòa. Nhưng là công đến cuối cũng không chịu nói yêu, người ta mắc cỡ nha. :))

Thật ra công được tính là lên giường với tân hoan rồi nhưng mà chưa có sáp vào nên ta coi như chưa thất thân :)) Chẳng qua cái đoạn thằng bạn trên mạng hôn thụ làm ta ngứa mắt chết đi được!!!!! >< Đoạn cuối cũng có cảnh công bị hôn mà thụ cũng bị hôn nhưng ta vẫn ngứa mắt đứa nào chạm vào thụ hơn. (đoạn cuối thụ bị chạm môi thôi, là con gái)

Không khí truyện làm ta nghĩ đến Ái tình đường viền nhưng truyện này có chút hoang dã và điên dại trong khi Ái tình đường viền là ngọt ngào mật mật. Tác giả trong này hay nói chen vào, như một lời kể hay dẫn, tạo chút hài hước nhưng là ta không thích lắm.

Edit khá tốt, đọc thích, chẳng qua là bạn ý không có phần giới thiệu thể loại vân vân như các editors khác.

.

Trọng sinh chi đăng phao sửu tiểu áp

Tác giả: Qifu A

Edit: Vũ, Nấm

Truyện khá hài. Thụ ngày trước rất yêu quý công, nhưng một lần tình cờ nghe thấy công nói những lời như kiểu muốn đưa mình lên giường thì thấy tổn thương, sau đó tránh mặt. Gia đình thụ lại một đêm phất lên, chính thức trở thành nhà giàu mới nổi, thụ cùng thanh mai trúc mã aka hôn phu bị cuộc sống xa hoa làm hư, đại khái là biến thành công tử tiểu thư nửa mùa. Mười năm sau, thụ gặp lại công, một mạch chạy đến khoe mẽ, công lại tỏ vẻ như hai người cũng không quá thân thiết, đối xử với thụ như với một học đệ bình thường. Thụ thấy tức giận mà có chút mất mát. Sau rồi trên đường gặp tai nạn, trọng sinh về mười năm trước. Thụ vì chuyện kia nên cố tình tránh mặt nhưng rồi vẫn không tránh được gặp mặt công. Công vẫn như cũ đối xử với thụ rất tốt, rồi cứ như thế dây dưa dây dưa. Cho đến khi thụ lần nữa nghe được câu kia, nhưng là lần này thụ chạy đến mắng công chất vấn, nghe công giải thích lại thấy cũng không cần tức giận như vậy. Sau đó hai người xác định quan hệ. Nhưng là còn vướng mắc hôn thê của thụ. Trong lúc hai người đang không biết nói thế nào thì cô tình cờ bắt gặp thụ cùng công hôn nhau, nói chuyện rồi cũng tha thứ.

Truyện cũng nhẹ nhàng, chẳng có ngược mấy. Ta không thích tính cách của thụ trong này lắm. Ta không thấy thụ đáng yêu mà thấy cứ bướng bướng, lại cứng đầu rồi cứ tưng tửng. Đặc biệt là mấy đoạn dính lứu đến vị hôn phu. Một bên thì kêu chỉ coi người ta như em gái, một bên lại có mấy cái tưởng tượng vớ vẩn theo kiểu cô ấy là hôn phu của ta (ý chỉ hai người một đôi ý), vd khi cô đi thi làm người mẫu, cần có người nam bước cùng, lại mặc váy cưới nên thụ có một loại ý nghĩ đương nhiên chú rể là mình. Cũng vì thế mà ta không thích thụ trong này. Nhưng mà ta thích công, với lại truyện đọc cũng được, giải trí tốt.

Thú nhất là có màn thụ nhảy Abracadabra (của BEG ý). Ta lại liên tưởng đến đội nhảy nam của ta. Một dàn 10 đứa con trai nhảy hết một bài, ta dựng cho tụi nó, lại còn đoạn sexy ở giữa nữa chứ T^T Tiếc là không có cơ hội biểu diễn với quay phim lại. Tiếc a~