Trời sáng rồi nói tạm biệt review

Thể loại: Hiện đại, thanh mai trúc mã, nữ truy, ngược, có yếu tố đam mỹ, HE.

Độ dài: 28 chương.

Tình cờ trong lúc nghe một bài hát cùng tên trên Youtube mình đã thấy được comment giới thiệu truyện này. Ban đầu cứ nghĩ truyện sẽ kiểu nhẹ nhàng tình cảm, ai ngờ đọc xong thấy ngược quá ngược huhu.

Các bạn có thể nghe thử bài hát đó nha, thật sự rất hay đó~

Sợi dây buộc chặt vận mệnh của hai con người xa lạ

Xuyên suốt 28 chương là câu chuyện cuộc đời đầy trái ngang của Đồng Tử Y. Cô là một cô nhi, nhờ có ngày sinh “Tứ hợi” mà được nhà họ Trầm nhận nuôi, hay nói cho đúng thì là con dâu nuôi từ bé. Tất cả chỉ vì người anh nuôi của cô – Trầm Dịch Bắc bị thầy bói phán rằng nếu không lấy người có ngày sinh đặc biệt như cô thì nhà họ Trầm sẽ bị tuyệt hậu. Chẳng biết là may hay rủi, lời bói toán vô căn cứ đó lại trở thành sợi dây buộc chặt vận mệnh của hai người.

Như bao câu chuyện khác, trong căn nhà này cô chưa bao giờ là một người con đúng nghĩa. Thế nhưng người anh nuôi Trầm Dịch Bắc luôn một mực yêu thương cô, cho cô cảm giác được che chở trong ngôi nhà xa lạ đó. Dần dà, tình cảm trong lòng cô lớn dần, rồi không kiểm soát được nữa. Nhưng trớ trêu thay, trong lòng anh cô cũng chỉ như Trầm Dịch Lệ, đều là những đứa em gái nhỏ. Anh nào biết trong lòng Tử Y anh còn là cả thế giới của cô, từ năm cô lên 8, và mãi mãi vẫn luôn như vậy.

“Trên đời này có lẽ không còn ai yêu Dịch Bắc như Y Y. Cô yêu Dịch Bắc, yêu đến nhập cốt tủy, bao năm bên anh, tìm mọi cách để kết hôn với anh, cố gắng tất cả nhưng cũng chỉ đổi lấy được hình ảnh anh ân ái bên người đàn ông khác.”

Thời thanh xuân của cả hai trôi qua trong những tiếng cười của Y Y. Tuổi trẻ thật tuyệt, có thể thoải mái bật cười trước mặt người mình thích mà chẳng phải nghĩ ngợi gì. Cho đến khi cô 18 tuổi, nhà họ Trầm bắt đầu nhắc đến chuyện của hai người. Nhưng đó không phải là muốn tổ chức lễ cưới, mà là muốn đuổi Y Y ra khỏi nhà. Mẹ anh nói anh đối với cô không hề có chút tình ý nào, nói nhà bọ họ cũng không muốn lãng phí thời gian nữa, nói “mời cô ra khỏi nhà chúng tôi”. Từng lời, từng lời một lạnh như băng, xuyên qua trái tim thiếu nữ của Y Y, nhưng cô rất thản nhiên chấp nhận, lại còn muốn nhà họ Trầm tìm giúp mình một tấm chồng thích hợp.

Tối hôm đó, cô thổ lộ với Trầm Dịch Bắc – người anh trai vẫn luôn yêu thương mình.

“Anh trai… vậy anh muốn muốn cưới em hay không?”

“Anh trai… thật ra anh hiểu em đang nói gì, đúng không? Chỉ là anh không nghĩ đến thôi.”

“Anh trai à,… em yêu anh… đã rất lâu… lâu lắm rồi….lâu đến nỗi…lâu đến nỗi… nó hòa chung với máu của em. Anh trai à, chẳng lẽ anh thật sự không cảm nhận được sao?”

“Anh trai, năm 14 tuổi, anh hỏi ước mơ của em là gì, thật ra Y Y không có ước mơ nào cả. Ước mơ duy nhất của Y Y, toàn bộ đều là ANH.”

Đúng vậy, tình yêu đó đã hòa vào trong máu của cô, cô yêu anh bằng tất cả những gì mình có. Anh lạnh lùng từ chối tình cảm của cô, nhưng sau khi biết mẹ mình muốn đuổi Y Y ra khỏi nhà thì anh lại đau xót nói “Đừng sợ, có anh ở đây.” Thái độ của anh làm lòng cô day dứt không nguôi, không biết nên nắm giữ hay buông bỏ đoạn tình cảm này.

Cuộc hôn nhân đầy xót xa

Trầm Dịch Bắc không yêu cô, nhưng anh chấp nhận kết hôn khi cô muốn bán thân. Ván bài này Y Y đã chấp nhận “được ăn cả, ngã về không”, nếu như anh không làm như vậy, có lẽ cả cuộc đời cô sẽ lại lẩn quẩn trong vòng tròn hào môn không chút hạnh phúc. Vì tình yêu của mình, cô chấp nhận chuyện anh là gay, chấp nhận nuốt lấy cay đắng để cố gắng bồi đắp cho cuộc hôn nhân của họ trọn vẹn hơn. Vì tình yêu của cô, vì sự không cam tâm của cô.

“Anh ấy, dùng cánh tay đơn bạc chống đỡ tất cả mọi thứ cho tôi. (…) Nhưng thế gian này không có thần tiên, vì thế khi tôi nghĩ đến những điều liên quan đến hạnh phúc tương lai, mới hiểu được: Anh thương yêu, chiều chuộng tôi không có liên quan gì đến tình yêu.”

Vào một buổi tối tháng 7, mặt anh tái nhợt nói với cô: “Y Y… anh, năm anh 19 tuổi… anh, thật bẩn…” Cô sợ hãi muốn ôm chầm lấy anh, ngăn những lời anh sắp nói lại. Nhưng Bắc Bắc lại lùi từng bước về sau, mãi cho đến khi cô không còn đứng trước mặt anh  nữa. Nước mắt cô lại tuôn rơi, giống như Bắc Bắc nói, hình như anh chỉ biết làm cho cô rơi nước mắt.

Ngày anh rời đi, Y Y như bị bỏ rơi thêm một lần nữa. Rồi mẹ anh cũng phát hiện ra lúc anh cùng người tình ân ái, cô lại trở thành công cụ duy trì nòi giống cho nhà bọn họ. Ở tuổi 20, cô đớn đau chấp nhận thụ tinh nhân tạo khi mình vẫn còn trinh trắng, xót xa hơn mà chính tay phải nhận ống tinh trùng từ tình nhân của chồng mình – Tống Nhiếp Thần. Để trả ơn cho nhà họ Trầm, để có một đứa con với Trầm Dịch Bắc.

Thì ra, tình yêu thật sự quá tra tấn giày vò, quá ghen tị khổ sở, quá vô vọng đợi chờ…

Trớ trêu thay, anh lại bắt cô đi phá thai. Cô chấp nhận nhục nhã để nhún nhường, đổi lại là sự lạnh lùng đến tuyệt vọng của anh. Vì cô nào biết ống tinh trùng khi đó chẳng phải của anh, mà là của Tống Nhiếp Thần. Có lẽ trong thâm tâm anh vẫn nhen nhóm sự ích kỉ khi không muốn cô mang trong mình bào thai của kẻ khác.

Và rồi sau bao trắc trở, họ vẫn tìm lại nhau

Y Y rời đi với trái tim tan nát vì mất con và mất cả chồng. Bốn năm cô ở Hàn Quốc cũng là bốn năm anh mòn mỏi chờ đợi, bốn năm với những chuyến bay ngắn chỉ để được nhìn cô trong phút chốc, cùng với  những người tình mới của cô.

Rồi cô cũng trở về, họ gặp lại nhau. Bây giờ Y Y chẳng còn là cô thiếu nữ ngây ngô bám theo anh nữa, mà Bắc Bắc cũng không còn là người luôn bên cạnh cô. Nhưng cô vẫn không nguôi được tình cảm sâu trong lòng mình, tâm trí của cô đã khắc sâu những khoảnh khắc dịu dàng của anh. Giữa họ như có một sợi dây vô hình cố tình ràng buộc cả hai lại với nhau.

Nhưng hình như sợi dây đó chưa đủ chặt, một lần nữa vận mệnh lại chia cắt Y Y và Bắc Bắc. Cô bị phán tội danh mưu sát không thành lập, tội danh ngộ sát thành lập, chính tay giết chết mụ đàn bà đã gây nên bi kịch cuộc đời của Bắc Bắc.

“Năm 2008…. Hạnh phúc của Đồng Tử Y và Trầm Dịch Bắc vẫn chỉ là thoáng qua!”

Mọi người yên tâm là truyện vẫn HE nhé, cuối truyện cả hai còn có con nữa. Xuyên suốt câu chuyện là quá trình trưởng thành của Y Y, ban đầu nói thật là mình thấy tính cách Y Y hơi nhu nhược quá, nhưng sau khi đọc xong nghĩ lại thấy như vậy cũng hợp lí thôi. Dù sao thì đầu truyện Y Y cũng chỉ là một thiếu nữ, tuổi dậy thì luôn có những suy nghĩ mới lớn mà.

Trầm Dịch Bắc là một trong những nhân vật chính được khắc hoạ rất khác so với những nam chính hiện đại mà mình từng đọc. Anh chẳng phải tổng tài bá đạo, cũng chẳng hoàn hảo, sâu thẳm trong anh là nỗi ám ảnh khôn nguôi, và truyện cũng là hành trình anh vượt qua bi kịch quá khứ của mình cũng như tìm đến được với tình yêu của Y Y. Bắc Bắc đã từng đánh mất Y Y, đánh mất chính mình, nhưng sau tất cả anh vượt qua chính mình, tìm lại người con gái của đời mình.

Truyện chỉ có 28 chương nhưng mình đọc rất lâu, tác giả kể theo ngôi thứ nhất nên vừa đọc vừa ngẫm mình là Y Y, phải nói là đau đến quặn lòng. Nhưng mình không phải cô ấy, nếu thật sự những tình tiết này xảy ra thì chắc mình không đủ mạnh mẽ và kiên trì như vậy. Nội tâm nhân vật được tác giả miêu tả rất chân thật, diễn biến cốt truyện cũng mạch lạc và lôi cuốn. Đây có thể nói là một cốt truyện khá lạ trong vô vàn cốt truyện bá đạo tổng tài, tiểu bạch thỏ, nhắc tới vấn đề giới tính nhưng hoàn toàn không gây nhạy cảm chút nào.

“Nụ cười có đẹp hơn, có ngọt ngào hơn nhưng nếu không phải anh thì cũng chẳng đặc biệt.

Nước mắt có đắng, có mặn hơn nữa nhưng có anh an ủi là trời lại trong xanh.

Dù có ở thật gần, thật thân thiết nhưng thiếu đi cái ôm thì cũng là quá xa xôi. Cả thế gian này, em chỉ có cảm giác với mình anh.”