Trước và sau ly hôn review năm 2024

Khi chúng ta quen nhau, chúng ta luôn không ngại ngần tô điểm đẹp thêm cho đối phương. Chỉ cần người kia thể hiện chút tình cảm, thể hiện chút quan tâm, bản thân có thể sẽ vui sướng cả ngày.

Với em, em luôn nghĩ anh chính là người đàn ông mạnh mẽ không gì là không làm được, anh sẽ là người bảo vệ em, sẽ luôn đưa ra quyết định đúng đắn và giúp em vượt qua hết thảy gập ghềnh trắc trở của nhân sinh.

Nhưng mà, sau này em mới hiểu, hình tượng cao lớn em vẽ ra quá là hoàn mỹ, anh lại là một con người chân thật hơn nhiều. Mặc dù anh không thể làm được mọi thứ, anh không thể thời thời khắc khắc bên cạnh bảo vệ em, anh vẫn có thể làm sai, nhưng em lại càng yêu anh nhiều hơn.

"Em không viết được nhiều câu tình tứ như vậy, em chỉ biết là – Tiên sinh, anh đã trở nên chân thật, chân thật đến mức chỉ cần em vừa nhắm mắt là có thể ôm chặt lấy anh.

Bởi vì cho tới bây giờ, em mới hiểu được ý nghĩ của lời thề hứa khi chúng ta cầm tay nhau kết hôn.

Dù bần cùng hay sang giàu, dù ốm đau hay mạnh khỏe, chúng ta đều phải yêu thương nhau, không rời không bỏ, đến chết không buông.

Anh còn nhớ không anh.

Anh còn nhớ anh đã nhìn vào mắt em và nói – Till death do us part không?

Tiên sinh của em, em sẽ vĩnh viễn là chim công nhỏ của anh.

Em sẽ dừng lại trong ngực anh, sẽ ngưỡng mộ anh trước sau như một, sẽ yêu anh say đắm.

Mà nếu như trong cuộc đời có khoảnh khắc nào đó anh cảm thấy yếu ớt vô lực, liệu anh có thể cũng làm chú mèo của em, yên lòng vùi trong ngực em, để em che chở anh, bảo vệ anh được không?

Em vẫn luôn tôn trọng quyết định của anh, giống như em đã từng tôn trọng việc anh muốn rời khỏi Hanh Thái để tìm ý nghĩa của cuộc sống.

Nhưng hôm nay thì không.

Không phải em yêu cầu anh, mà là em đang cầu xin anh.

Xin anh hãy nhìn em trưởng thành đi.

Xin anh hãy nghĩ đến lời thề đến chết không đổi của chúng ta, xin anh hãy nhặt lấy dũng khí nắm tay em đi vào hôn nhân của năm năm trước, xin anh… Hãy cho em cái quyền được đường đường chính chính làm bạn đời của anh….”

Bản edit này là phi thương mại, chưa được sự cho phép của tác giả và thuộc về blog Mèo Xù, vui lòng không reup sang nơi khác.

KHÔNG CHUYỂN VER, KHÔNG REPOST

Văn án


Quyền quý vừa gặp đã yêu minh tinh. Sau khi ép cưới, bởi vì chim hoàng yến quá đỗi kiêu căng mà ly hôn. Sau khi ly hôn công có nảy sinh quan hệ với người khác (Nếu để bụng xin hãy tránh đi).


Note từ editor:

Đã sửa lại đúng văn án gốc thay vì dùng trích đoạn bức thư của Hạ Đình Vãn. Xin lỗi vì trước đây mình không để văn án gốc.

Bên trên là giới thiệu của chủ nhà edit bộ truyện này nhe. Phần thuộc tính công thụ mình xin phép định lại theo ý kiến mình ha

Nhìn có vẻ thành thục trầm ổn thực ra là dịu dàng tình thánh lụy tình công

X

Có vẻ kiêu căng thực ra hơi bốc đồng, có điểm tự ti, đáng thương thụ

Lúc mình mới nhìn thấy tag bộ này mình kiểu : “đcm, ghét nhất thể loại văn vừa ngọt vừa ngược như lày, đọc bứt rứt, trái tim nhỏ không chịu nổi đâu.” Nhưng mà thuộc tính công lại hợp gu quá, vì yêu nên em cứ đâm đầu ┐(︶▽︶)┌ Mà thực tình đọc xong phải nói, quá hay

Về mặt edit : Trời ơi tôi nói cái này phải cho nhà edit ngàn like ấy. Giỏi quá giỏi quá. Truyện này vốn dĩ nó có nhiều lời sến sẩm lãng mạn, lại nhiều thơ nữa, mà nhà edit vẫn làm mượt kinh. Còn mượt hơn cả tóc dùng sunsilk nữa. Nhiều đoạn bạn editor dùng từ đâm chất Việt như kiểu “xiết bao”, “nom” , nội dung truyện làm tôi lwngs 3 phần thì cách edit nó ngọt ngào, làm giọng văn cưng chiều lại làm mình lwngs 5 phần. Editor xin hãy nhận lấy tình yêu này của tui (≧◡≦) ♡

Về mặt nội dung :

Tui phải nói thật, bộ này gắn tag ngọt sủng không ngoa đâu. Tui đọc mà tim tui mềm nhũn ra ấy. Nhưng mà cứ qua từng đoạn ngọt sủng cái sự ngột ngạt của nội dung truyện nó làm tui không thở được, đọc mà đau lòng cho cả công lẫn thụ. Lúc đầu tìm được bộ này tui cũng không trông mong gì đâu, cứ nghĩ nó giống mấy bộ ly hôn khác nên tính đọc giải trí cho thỏa mãn cái máu thích ngược. Cơ mà đọc mấy chương đầu xong chỉ muốn lật bàn : Tui chỉ muốn tìm một bộ sảng văn để xem thui mà, vì cớ gì vứt tui truyện lâm li bi đát như vầy (╯°益°)╯彡┻━┻

Thụ là ảnh đế Cannes, có quá khứ bị cha mẹ bạo hành nên thật ra sâu bên trong vẫn luôn tự ti, mang trong mình tâm lí nạn nhân và khao khát hưởng thụ tình yêu thương. Còn công đúng kiểu bố đường, doanh nhân thành đạt các kiểu đồ nhưng cũng từng sống trong một gia đình không hòa thuận và chứng kiến em trai mình tự tử vì bị bạo hành gia đình. Sau khi công xem phim của thụ ( phim về một cậu bé bị bạo hành gia đình ) thì sinh ra tâm tư ngưỡng mộ, và làm quen, hai người yêu nhau rồi cưới nhau. Cả hai người trải qua cuộc hôn nhân 5 năm thì li hôn

Để nói về tình yêu công thụ, tui mượn comment của bạn tonkatsukorokke ở trên wattpad : “cơ bản đôi khi chúng ta không cần một tình yêu sâu đậm đến thế này đâu L quá mệt mỏi và dằn vặt lẫn nhau.”

Cả hai người đều mang trong mình cảm xúc, kinh nghiệm, lí trí và những mong đợi đối với thế giới trong vòng bao nhiêu năm để đi trải nghiệm mối tình đầu đời. Công là người đàn ông thành thục trầm ổn, trải qua cảm giác bất lực khi nhìn thấy em trai bị bạo hành, cho nên đến khi gặp được thụ, công chỉ muốn yêu thương, nâng niu, cưng chiều, che chở và đem lại những điều tốt nhất cho thụ. Thụ thì thiếu thốn tình cảm lâu năm, tự ti suy nghĩ nhiều, lo được lo mất, cho nên khi gặp được loại tình yêu dịu dàng, tràn đầy cảm giác an toàn của công, em đã bị cuốn vào, trầm luân và ỷ lại không muốn rời xa. Mối quan hệ của ai người như một người chủ yêu chiều và một chú chim hoàng yến chưa từng trải nghiệm thế giới bên ngoài vậy.

Nói về công, anh thật sự rất rất rất yêu thụ (điều quan trọng phải nhấn mạnh 3 lần). Thế cho nên anh không muốn thụ phải quan tâm bất cứ điều gì cả, chỉ cần vui vẻ ở bên anh thôi. Khi thụ say rượu lái xe gây tai nạn, anh tự trách mình không chăm sóc cho thụ đủ tốt, nghĩ rằng mình đã làm thụ tổn thương, nên anh chọn cách li hôn.

Còn thụ thì tính cách kiêu ngạo, đôi lúc hơi trẻ con, hèn nhát trốn tránh khó khăn nhưng dễ hiểu. Nhiều bạn nói thụ tra, tui không đồng ý nha. Bởi vì thụ mang tâm lí bản thân là nạn nhân nên thụ nghĩ mình xứng đáng được đối đãi tốt hơn và muốn tận hưởng sự vui vẻ mà mình chưa cảm nhận được. Sau khi li hôn, khi đã không còn được công bảo hộ, thụ dần trưởng thành, tự mình đối mặt với khó khăn, cho dù nó có xé toạc tâm hồn em, khiến em trở nên yếu đuối đi chăng nữa.

Cả hai người công thụ đều làm cho tui thương cảm. Đôi lúc tui giận vì sự trẻ con của thụ vô tình làm tổng thương công, nhưng tui càng giận sự bao bọc của công hơn. Công không cho thụ động đến việc gì, dường như ích kỷ tước đoạt đi khả năng được suy xét và xử lí mọi chuyện cùng công. Trong khi thụ sẵn sang để cho công hôn lên từng vết sẹo xấu xí do quá khứ đau lòng để lại, để công xé toạc những vết thương lòng thì công lại chẳng dám để thụ biết về những đau thương mình từng trải qua. Trong một mối quan hệ, việc không trải lòng cho nhau là tối kị. Đau nhất là thụ sau khi li hôn mới tự mình phát hiện ra từ miệng người khác, rồi tự dày vò bản thân, những sự thật ấy như tát vào mặt thụ : “ Người mày yêu đếch thèm mở lòng với mày.”

Nhưng điều tui thích ở truyện này là tui có thể nhìn được một cuộc tình từ lúc nó mãnh liệt nhất đến giai đoạn khủng hoảng, cả hai thiếu an toàn trong mối quan hệ rồi đến công thụ tự chữa thương tổn cho nhau, cùng hồi máu để tiếp tục bước tiếp chặng đường.