Chai sạn cảm xúc là gì năm 2024

Tôi là niềm tự hào của gia đình vì là đứa đầu tiên trong họ được đi du học theo học bổng nhà nước. Căn bệnh đó đã khiến tôi tạm dừng việc du học. Vượt qua rất nhiều nỗi thất vọng và đau buồn, tôi cố gắng vực dậy tinh thần lẫn sức khỏe để có thể bắt đầu lại. Tôi muốn tiếp tục học nhưng gia đình còn khó khăn và tôi cũng tự lập được vài năm rồi nên lại tạm gác việc học, ưu tiên kiếm việc làm để chăm lo cho bản thân. Với lợi thế tiếng Anh, tôi xin làm các công việc văn phòng, bàn giấy, từ từ học thêm các kỹ năng. Song song đó, tôi đăng ký hệ vừa làm vừa học vì nghĩ học hành là sự đầu tư khôn ngoan nhất.

Tuổi 21 tuổi không bằng cấp (tôi đang bảo lưu), không vốn sống, không tiền bạc, tôi dấn thân vào đời. Những năm tháng đi làm cho tôi rất nhiều bài học về cuộc sống cũng như kinh nghiệm làm việc. Tôi tranh thủ đi dạy thêm hay dẫn khách nước ngoài tham quan thành phố để trang trải cho chi phí khám chữa bệnh mỗi tháng. Mức lương của tôi cũng tăng lên sau vài lần chuyển việc. Lương tăng thì áp lực công việc cũng tăng dẫn đến sức khỏe của tôi ngày càng kém. Căn bệnh đó lại quấy rầy tôi lần nữa vào năm 25 tuổi. Tình hình sức khỏe của tôi quá tệ, phải lọc máu và chạy thận định kỳ. Trong 4 năm ròng, tôi kiên trì uống thuốc và thăm khám cẩn thận nhưng cũng hiểu bệnh này hiện tại không có thuốc chữa, tất cả các phương pháp chỉ là ngăn cản tình trạng bệnh tồi tệ thêm.

Biết mình phải chạy thận, tôi rất buồn dù đã chuẩn bị tâm lý trước. Tôi nhập viện quá bất ngờ, giá viện phí lại quá cao, gia đình phải nhờ đến các mạnh thường quân giúp đỡ. Sau đợt ấy tôi không còn khả năng đi làm, rơi vào cơn bĩ cực thứ hai. Rồi tôi cũng vực dậy được. Sau khi nghỉ dưỡng một tháng tôi bắt đầu tìm kiếm hướng đi mới cho bản thân. Để có thể chi trả chi phí chạy thận hàng tháng, tôi nhận dạy thêm tiếng Anh, đó cũng là công việc tôi yêu thích, lại đúng chuyên ngành mình theo đuổi. Tôi cảm thấy rất may mắn vì có cái gì đó "bán" được cho xã hội. Tôi rất sợ cảm giác mình là đứa vô dụng. Mùa dịch này, tôi chủ yếu dạy trực tuyến, phụ huynh biết nhau và giới thiệu tôi, hoặc tôi dạy những người quen đang có nhu cầu cải thiện tiếng Anh. Sắp tới khi hết giãn cách xã hội, tôi vẫn duy trì việc dạy trực tuyến vì đó là nguồn thu nhập chính.

Có điều tôi đang không rõ bản thân có lạc quan quá đà hay đã chai lì cảm xúc? Tôi may mắn được sinh ra trong gia đình hạnh phúc, hậu phương vững chắc. Nhiều người có sức khỏe, học thức, vô số những điều kiện tốt để đảm bảo cuộc sống tốt nhưng họ vẫn rất bi quan, đặc biệt thích than vãn. Tôi nghĩ khi mình than vãn thì trong lời nói đã phát ra một nguồn năng lượng tiêu cực, người nghe cũng cảm thấy rất khó chịu vì phải tiếp nhận năng lượng không mấy hay ho ấy. Nếu được, khi gặp nhau hãy trao nhau những niềm tin yêu tích cực.

Tôi không biết tương lai ra sao, có thêm nhiều học trò không, sẽ sống thêm được bao nhiêu năm nữa; có điều tôi tin những gì được trải nghiệm trong suốt 25 năm qua là vô cùng quý báu.

Sau khi đọc bài viết của bạn, tôi như thấy như là bạn đã viết dùm cho chuyện của bản thân tôi vậy. Cảm ơn bạn đã làm cho tôi thấy không phải chỉ có mình tôi sống trong hoàn cảnh này.

Tôi lấy chồng đã hơn 10 năm. Trước khi có con thì cuộc sống phòng the của vợ chồng tôi cũng không tệ. Nhưng cũng giống như bạn, sau khi sinh con thì tôi sống với chồng cứ như là người ở cùng chung cư khác tầng vậy. Chồng tôi ngủ ở phòng riêng, tôi và con trai ở một phòng khác. Mới đầu là vì con nhỏ mới sinh, hay khóc đêm nên anh ấy ở phòng khác để cho dễ ngủ, sáng còn phải đi làm. Anh ấy rất khó ngủ nếu ồn ào.

Khi con được một tuổi, chúng tôi gần nhau được một lần rồi từ đó trở đi chả còn gì nữa. Mấy năm đầu trước khi đi ngủ anh ấy còn ôm hôn tôi, rồi dần dần không còn ôm nữa, chỉ hôn phớt trên môi. Và rồi đến bây giờ ngay cả hôn phớt cũng không còn. Tối đến mạnh ai nấy đi ngủ, chỉ có thằng cu Tí của tôi chạy lên chạy xuống từ phòng ba đến phòng mẹ là đường dây liên lạc của tôi thôi.

Nhiều khi tôi chỉ cần một vòng tay ôm âu yếm hay một nụ hôn nhẹ chứ không cần đến quan hệ thể xác cũng đủ làm ấm lòng rồi. Nhưng chả có gì cả. Anh thường thức rất khuya để lên Internet xem cái gì đó hay xem TV bỏ mặc vợ muốn làm gì thì làm. Chồng tôi hiện là giám đốc của một công ty nhỏ, thường xuyên rất bận rộn nhưng dù có bận tới mấy cũng không đến nỗi bỏ vợ bơ vơ đến như vậy.

Có phải đâu tôi không chăm sóc chồng, từ quần áo giày dép, miếng ăn giấc ngủ tôi đều lo lắng hết dù tôi cũng mệt mỏi sau khi trở về nhà từ công ty. Tối đến trước khi đi ngủ nếu anh về khuya tôi còn lên giăng mùng sẵn để anh về mệt là có thể ngủ ngay. Tôi cũng đã nghĩ rằng hay là anh bệnh mà không chịu nói, hoặc anh có ai đó ngoài tôi cho nên không cần đến vợ nữa? Nhưng tôi tin rằng anh không phải là người như vậy!

Tôi cũng không đề cập đến chuyện sex với anh vì tôi vốn ngại không dám nói vì cảm thấy nói ra thì... thấy kỳ kỳ sao ấy. Sau gần 7 năm có chồng như không, tôi đã gạt tự ái và sự kỳ kỳ sang một bên và mở lời nói với anh về chuyện này. Anh nói với tôi là anh chẳng hơi đâu mà mèo mỡ với ai, nhưng vấn đề ở đây là anh bảo tôi lo cho má tôi nhiều quá mà không lo cho anh.

Thế nào là tôi lo cho má nhiều hơn nhỉ? Phải nói thêm ở đây là từ đầu má tôi đã không thích anh, nhưng do tôi chọn anh nên má tôi buộc phải đồng ý. Nhưng càng về sau mâu thuẫn càng nhiều. Tôi thì giống miếng thịt kẹp giữa hai miếng bánh mì sandwich. Anh thì nói tôi lo cho má tôi nhiều quá, còn má tôi thì bảo tôi lúc nào cũng lo vun đắp cho chồng và gia đình chồng. Tôi phải làm sao đây, ngả về phía nào bây giờ?

Và do mẫu thuẫn này mà anh thấy giờ chúng tôi sống với nhau chỉ vì nghĩa chứ không còn tình nữa. Anh có nói kiểu nào đi nữa tôi vẫn thấy vô lý. Tôi có đọc trong một cuốn sách nào đó rằng đàn ông thường sống không thể thiếu sex trừ phi anh ta đang bị bệnh hoặc có ai đó ngoài vợ. Cho dù mâu thuẫn giữa má tôi với anh có xảy ra đi nữa cũng đâu có ngăn cản được sự ham muốn thể xác của đàn ông? Tôi đâu có lỗi gì khi phải làm trung gian hòa giải cho cả hai bên.

Vậy thì tại sao? Sau cuộc nói chuyện đó với anh tôi thường buồn và khóc thầm. Nhiều đêm ngủ không được vì cứ suy nghĩ lung tung. Cô bạn thân của tôi bảo rằng sao tôi lại phải chịu đựng cuộc sống như thế? Ly dị đi rồi tìm người khác có hơn không? Tôi không thể làm như vậy được vì tôi không muốn con tôi sống cuộc sống không cha dù tôi có đủ khả năng độc lập nuôi con đến lớn mà không cần sự trợ giúp của chồng.

Còn tìm người khác ư? Họ có thương con mình không? Với vợ thì anh bỏ rơi như vậy nhưng với con thì anh lại là một người cha tuyệt vời. Vì vậy tôi muốn con tôi được sống một cuộc sống trong thanh bình và khi lớn lên trong ký ức của nó chỉ có niềm vui mà thôi. Sau nhiều đêm nằm suy nghĩ tôi quyết định mình sẽ sống cuộc sống như anh mong muốn, sống vì nghĩa.

Sau bao nhiêu năm không có cuộc sống vợ chồng giờ hình như là cảm xúc của tôi cũng đã chai mất rồi, tôi không còn thấy ham muốn gì nữa. Thế cũng được. Mục đích sống của tôi giờ là chăm sóc dạy dỗ con trai cho thật tốt. Cũng như bạn N.H., tôi đã lên kế hoạch làm việc, học tập, đi mua sắm, đi chơi lăng quăng với con. Không để cho mình có thời gian trống nhiều để khỏi phải suy nghĩ mông lung.

Và từ đó đến nay tôi vẫn sống rất vui vẻ, lúc nào bên tôi cũng có một người đàn ông bé nhỏ luôn thỏ thẻ với mẹ những gì anh chàng cho là quan trọng hay bí mật. Chàng ta cũng ôm mẹ bằng vòng tay bé nhỏ của mình mỗi khi thấy mẹ có vẻ buồn hay mệt. Và như vậy là tôi thấy hạnh phúc lắm rồi.

Chai lỳ cảm xúc trong tình yêu là gì?

Cảm xúc trong tình yêu là gì? Thực chất, cảm xúc trong tình yêu là những trạng thái tâm lý mạnh mẽ và phức tạp mà người ta có thể trải nghiệm khi đang yêu một người. Những cảm xúc này bao gồm tình yêu, lòng yêu thương, sự tò mò, hứng thú, khao khát, lo lắng, niềm vui, nỗi buồn, đau khổ, nhớ nhung, hạnh phúc, cảm thông…null# Các Loại Cảm Xúc Trong Tình Yêu Mà Các Cặp Đôi Sẽ Trải Quamixhotel.vn › cac-loai-cam-xuc-trong-tinh-yeunull

Cảm xúc cùn mòn là gì?

Cảm xúc cùn mòn: Khuôn mặt của bệnh nhân bất động, với tiếp xúc mắt kém và thiếu biểu cảm. Mất khoái cảm: Có sự thiếu quan tâm đến các hoạt động và tăng các hoạt động không mục đích. Tính không xã hội: Có sự thiếu quan tâm đến các mối quan hệ.nullTâm thần phân liệt - Cẩm nang MSD - Phiên bản dành cho chuyên giawww.msdmanuals.com › tâm-thần-phân-liệt-và-các-rối-loạn-liên-quan › tâ...null

Emotional Blunting là gì?

Cảm xúc cùn mòn là một triệu chứng của các rối loạn sức khỏe tâm thần khác nhau. Nó cũng có thể được gây ra bởi một số loại thuốc, cũng như rối loạn sử dụng chất kích thích. Với cách điều trị phù hợp, bạn có thể giữ cho cảm xúc không bị chai lì.nullCảm Xúc Cùn Mòn (Emotional Blunting) Là Gì?tamlyvietphap.vn › tong-hop-kien-thuc-tam-ly-a-z- › cam-xuc-cun-mon-e...null

Bàn tay chai sần nghĩa là gì?

Chai tay là hiện tượng vùng da bị hóa sừng do chịu áp lực trong thời gian dài. Những vết này thường có màu vàng ngà, có hình tròn hoặc bầu dục, sờ vào có cảm giác cứng. Những tác nhân gây ra tình trạng này thường là viết quá lâu, lái xe máy hoặc sử dụng các công cụ lao động.nullCải thiện tình trạng chai tay chỉ với 5 cách đơn giản - Medlatecmedlatec.vn › tin-tuc › cai-thien-tinh-trang-chai-tay-chi-voi-5-cach-don-gi...null