Hợp chất X có công thức cấu tạo thu gọn là CH3CH2COOH tên gọi của X là

Câu hỏi

Nhận biết

Hợp chất X có công thức cấu tạo CH3CH2COOCH3. Tên gọi của X là:


A.

B.

C.

D.

Tải trọn bộ tài liệu tự học tại đây

Hợp chất X có công thức cấu tạo: CH3CH2COOH3. Tên gọi của X là:

A.

Propyl axetat.

B.

Metyl axetat.

C.

Etyl axetat.

D.

Metyl propionat.

Đáp án và lời giải

Đáp án:D

Lời giải:

Phương pháp: Cách đọc tên este RCOOR’ Tên este = Tên gốc hiđrocacbon + Tên gốc axit + “at”.

Hướng dẫn giải:CH3CH2COOH3 có tên là metyl propionat.

Vậy đáp án đúng là D.

Bạn có muốn?

Xem thêm các đề thi trắc nghiệm khác

Xem thêm

Chia sẻ

Một số câu hỏi khác có thể bạn quan tâm.

  • Theo bài đọc “Sự tích chú Cuội cung trăng”, câu chuyện về chú Cuội có ý nghĩa như thế nào ?

  • Theo bài đọc “Sự tích chú Cuội cung trăng”, mỗi khi nhìn lên mặt trăng chúng ta thấy điều gì ?

  • Theo bài đọc “Sự tích chú Cuội cung trăng”, Cuội đã làm gì khi thấy cây thuốc bay lên trời ?

    Hợp chất X có công thức cấu tạo thu gọn là CH3CH2COOH tên gọi của X là

  • Trong các câu sau, câu nào có từ viết sai chính tả ?

  • Em hãy điền từ có chứa “o” hoặc “ô” và dấu thanh thích hợp vào chỗ chấm hoàn thành câu ca dao sau :
    “C… kia cắt c… bên s…
    Muốn sang anh ngả cành h…ng ch… sang.”

  • Em hãy tìm đáp án thích hợp với lời giải nghĩa : “từ chứa “o” hoặc “ô”, chỉ phương tiện đi lại, có bốn bánh”.

  • Theo bài đọc “Quà của đồng nội”, tại sao cốm được coi là thứ quà giản dị và thanh khiết của đồng quê nội cỏ Việt Nam ?

    Hợp chất X có công thức cấu tạo thu gọn là CH3CH2COOH tên gọi của X là

  • Theo bài đọc “Quà của đồng nội”, em thấy tình cảm, thái độ của tác giả như thế nào ?

  • Theo bài đọc “Quà của đồng nội”, em hiểu câu văn dưới đây như thế nào ?
    “Bằng những cách thức truyền từ đời này sang đời khác, một sự bí mật trân trọng và khe khắt giữ gìn, các cô gái làng Vòng làm ta thứ cốm dẻo và thơm ấy…”

  • Những câu thơ sau được tác giả nhân hóa bằng cách nào ?
    “Em thương làn gió mồ côi
    Không tìm thấy bạn vào ngồi trong cây”
    (Nguyễn Ngọc Ký)