Isis - Nữ thần mặt trời, ma thuật và y học

T N

TH

N ISIS -

CHƯƠNG 1

Mt điu xc tn, d

a trên

by ngn

năm, kinh nghi

m

ng

ư

i ta

gi đ

nh nh

ư v

y

[1]

đ đưc cc trit gia Hermes ca m

i th

i đi p  cho rng sm mun gì thì do ti li vt cht cng tr

nên thô tr

ư

c h

ơ

n so v

i lúc con ng

ư

i m

i đưc t

o ra

; vo lc khi th

y c

ơ th

con ng

ưi c bn cht bn tinh anh; trưc khi sa đa loi ngưi thoi mi giao tip vi cc v tr

gi

 đây không cn ai nhìn thy

n

  1. Nh

ư

ng t

 lc đ tr đi, vt cht đ tr thnh hng ro khng khip ngăn cch chng ta v

i th

gi

i

tinh thn. Truyn thuyt n

i môn x

ưa nht cng dy rng

tr

ưc khi c Adam thn b đ c nhiu ging ngưi sng ri cht đi, mi ging

ng

ưi ln lư

t nh

ưng ch cho ging ngưi khc. Li

u nh

ng ging ngư

i tr

ưc đ ny c hon h

o h

ơn chăng? Liu c ging ngưi no thuc v ging ngư

i

c cnh

m Plato đ c

p t

i trong tc ph

m

Phœdrus

hay chăng? Khoa hc c thm quyn đc bit gii quyt vn đ ny. Cc hang đ

ng

 Php v di ch c

a th

i k đ đ

cung

ng m

t kh

i đim đ ta bt đu.

Khi chu k tip din thì mt ngưi cng ngy cng m ra cho đn khi y đâm ra bit đưc v “điu thin” v “điu c” cng như b

n

thân cc đng Elohim. Sau khi đ

t t

i t

t đnh thì chu k bt đu đi xung. Khi vng cung đ

t t

i m

t m

c no đ khin cho n song song vi mt đưng c đnh trên ci trn tc thì con

ng

ưi đưc thiên nhiên cung cp cho “lp o bng

da

” v Thiên Cha “đ m

c

qun o đ cho h”.

Ta có th

 truy nguyên cng nim tin ny (v s tn t

i tr

ưc đ ca mt ging ngưi c tnh linh hơn h

n so v

i ging ngưi m gi đây ta thuc v) ti t

n nh

ng tru

yn thuyt xa xưa nht ca hu ht mi dân tc. Trong bn tho c truyn Quich m Brasseur de Bourbourg xut b

n t

c l quy

n

Popol Vuh

, ng

ưi ta đ c

p t

i nh

ng ng

ưi đu tiên l ging dân c th ăn ni, l lu

n, v

i tm nhìn vô hn, v bit ngay tc khc mi chuyn. Theo Philo Judæus bu không kh cha đy mt tp đon vô hình cc Chơn linh, mt s bt t v không tn c, cn mt s hu hoi v đc hi. “Chng ta thot thai t cc con ca El v chng ta li tr thnh cc con ca El”. V pht bi

u d

t khot ca mt tn đ Ng đo vô danh vit quy

n

Phc âm theo thnh John

cho rng “bit bao nhiêu ngưi tip nhn Ngi” ngha l thc t tuân theo gio l b truyn ca Cha Giê su đu “tr thnh con ca Thiên Cha” (I, 12) cng nêu lên nim tin y. Bc Thy c kêu lên rng “cc con không bit mình l

thn linh

ư?” Trong tc ph

m

Phœdrus,

Plato c mô t tuy

t v

i trng thi m con ngưi đ tng đt đưc v y s l

i tr

 thnh như th:

tr

ưc v sau khi “b ct ct mt cnh” khi “y sng gia cc thn linh, bn thân y l v thn linh trong th gii lng lng trên không”. T

th

i k xa xưa nht cc trit

th

uyt tôn gio đu c dy rng trn c v tr

ch

a đy cc thc th thiêng liêng v tâm linh thuc đ mi ging ngư

  1. Theo th

i gian, m

t trong nh

ng ging ngưi ny tin ha ra thnh ADAM, ngưi nguyên th

Trong huyn thoi, ngư

i Kalmuck và m

t s b

t

c

 Tây b li  cng mô t

nh

ng to v

t s

ơ

khai h

ơ

n so v

i ging ngưi hin nay. H bo rng cc thc th ny hu như c kin thc vô biên v rt dng cm thm ch đn mc đe da n

i

lon chng li v

Ch

ơn linh đi Th lnh. Đ

tr

ng ph

t s

t

 ph ca h khin cho h bit th no l khiêm tn, v th lnh giam nht h

trong nh

ng th xc

v th l b cc gic quan khng ch. H ch c th thot ra khi nhng th xc ny qua m

t th

i k lâu di ăn năn, t t

y r

a và t

 pht trin. H ngh rng cc

Shamans

ca h đôi khi c đư

c nh

ng thn thông m xưa kia m

i ng

ưi đu c.

[1]

Cc truyn thuyt ca môn đ Kinh Kabala Đông phương cho rng khoa hc ca mình xưa hơn khoa hc đ. Cc nh khoa hc thi nay c th nghi ng v bc b điu khng đnh y nhưng h

không th

chng minh đưc l n sai.

Nữ thần Isis là ai?

Isis là vị thần nằm trong bộ 9 vĩ đại của Heliopolis trong tôn giáo Ai Cập cổ đại. Bà đội trên đầu ngai vàng của pharaoh, tay cầm quyền trượng và thường liên kết sức mạnh với nhiều vị nữ thần khác. Đôi khi bà thường được thể hiện với đôi cánh lớn đang dang rộng và che chở.

Tên các vị nữ thần Ai Cập?

Danh sách một số vị thần.

Thần Osiris tượng trưng cho điều gì?

Ông là con trai của thần đất Geb và nữ thần bầu trời Nut, là anh của 3 vị thần Isis, Set và Nephthys. Ông được coi là thần của thế giới bên kia, người cai quản âm phủ. Thần Osiris, thần cai quản thế giới bên kia. Màu da xanh của ngài tượng trưng cho sự tái sinh.

Thần ra của Ai Cập?

Ra (/rɑː/) hay Re (/reɪ/ hoặc /riː/; tiếng Ai Cập: Rꜥ) là Thần mặt trời theo văn hóa Ai Cập cổ đại. Vào Vương triều thứ Năm ông trở thành vị thần tối cao trong tôn giáo Ai Cập cổ, và được miêu tả là ánh nắng mặt trời vào buổi trưa.