Nửa kiếp hồng trần, một khúc du ca review

Nối tiếp câu chuyện của Thanh Ngưng và Y Vân, cuốn sách Nửa kiếp hồng trần – Một khúc du ca viết về số kiếp của hai nhân vật này khi họ phải trải qua nỗi đau tình ái ở nhân gian, khiến họ có thể nhìn thấu hồng trần, hiểu thấu tình yêu trước khi về lại thiên giới. Mặc dù biết trước đây sẽ là một câu chuyện buồn, vừa đọc mở đầu liền đoán được kết thúc, thế nhưng, người đọc vẫn không thể ngăn bản thân mình không bị cuốn vào câu chuyện tình lãng mạn này.

Tình, là thứ động lòng người nhất. Nàng tên Mạc Tình, tức người không có tình, nhưng cả đời lại khổ vì tình. Chàng tên Tần Phong, là một cơn gió. Gió, là thứ vô tình nhất nhưng lại vì tình mà dừng bước, cuối cùng biến mất trong không khí. Cho nên khi Mạc Tình gặp gỡ Tần Phong, số kiếp đã định là từ đấy cuộc đời họ sẽ phải thay đổi. Đón chờ họ là rung động, là hy vọng, là thất vọng, là phản bội, là kết cục mà chúng ta đã sớm đoán được.

Câu chuyện tình bi thương trong “Nửa kiếp hồng trầnquot; - 1

Bìa cuốn "Nửa kiếp hồng trần – Một khúc du ca" của Diệp Lạc Vô Tâm.

Hoặc có lẽ mọi tình yêu đều có motif giống như vậy: Động lòng, bên nhau, phản bội, chia ly... Điểm khác biệt có chăng chính là trong những câu chuyện tình ấy, họ đã nhận được gì, và mất đi những gì…

Xuyên suốt cả bộ truyện là sự mâu thuẫn, giằng xé, giãy giụa và đau thương của hai nhân vật chính. Khi Mạc Tình biết chàng trai có nụ cười ấm áp trên đỉnh Hoa Sơn đang tìm mình để báo thù, khi Tần Phong biết được thân phận ma nữ của Mạc Tình thì tình yêu vốn chỉ nên thuộc về hai người lập tức bị xen trộn vào quá nhiều sự rối bời của thế tục, không cách nào cởi bỏ được.

Như nhiều câu chuyện tình yêu khác, tình yêu của họ cũng không vượt qua được thử thách của số phận. Mạc Tình tin tình cảm mà Tần Phong dành cho mình chỉ còn là sự áy náy, là trách nhiệm, thậm chí là gánh nặng. Tần Phong lại tin rằng Mạc Tình không chịu đựng nỗi sự cô đơn lạnh lẽo trong những tháng ngày chờ đợi nên đã ngã vào vòng tay của Lạc Vũ Minh, bằng hữu thân thiết nhất của chàng. Bi kịch của họ, không phải do âm mưu gian xảo của Lạc Vũ Minh, mà bắt nguồn từ một tình yêu thiếu niềm tin.

Làm sao có đủ lòng tin khi họ biết quá ít về nhau. Họ cảm mến nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên, có lẽ là do duyên kiếp. Thế nhưng liệu có thật sự đủ? Những gì Mạc Tình biết về Tần Phong không ngoài cụm từ lãng tử giang hồ, hiệp khách vô tình. Những gì Tần Phong biết về Mạc Tình cũng không ngoài mấy chữ ma nữ máu lạnh, giết người như ngóe. Bấy nhiêu thông tin ấy không đủ để giúp họ vượt qua thử thách. Vì thế, những lời thề hẹn theo như gió bay xa, hệt như một trò hề đáng cười.

Sáu năm sống trong ngờ vực cũng là sáu năm mong nhớ mỏi mòn. Tiếc rằng khi nhận ra tình yêu, cũng như sự hy sinh mà người kia dành cho mình thì cũng là lúc nói lời sinh ly tử biệt. Tần Phong chết, Mạc Tình tắm máu giang hồ, Lạc Vũ Minh sống không bằng chết. Trong câu chuyện này, không có kẻ thắng cuộc. Trong thế giới của tình yêu, không có người chiến thắng. Tình yêu của họ đến đây đã có kết cục, cũng như mọi câu chuyện tình yêu đều có kết thúc. Trong suốt những tình tiết mà ta có thể đoán trước được, chúng ta chỉ có thể nhìn nhau xót xa thương cảm.

Không có quá nhiều nhân vật, không có bối cảnh cùng tình tiết quá phức tạp nhưng Nửa kiếp hồng trần – Một khúc du ca đã nói hết nỗi hoang vắng trong tận sâu đáy lòng người, cùng sự bất lực và tiếc hận của tình yêu..

Bạch Hiểu Sinh – người thông hiểu mọi chuyện trên giang hồ – lại nói: Nơi nào có tình yêu thì sẽ có hồng trần, nơi nào có dục vọng thì sẽ có giết chóc, nơi nào có những chuyện truyền kỳ thì mới là giang hồ thật sự…

Giang hồ thật sự không thể nhìn thấy bằng mắt nhưng nó lại tồn tại mà không có ranh giới. Người ta sẽ không thể biết được khi nào thì mình bước vào, cũng không thể biết được khi nào mới có thể thoát ra. Nó thoạt nhìn rối ren, hỗn loạn nhưng thật ra lại có một trật tự nhất định. Giữa chính và tà dường như có một ranh giới không thể vượt qua nhưng thật ra không ai biết được điểm khác nhau thật sự của chính và tà là đâu.

Trong chốn giang hồ bấp bênh vô chừng ấy cũng có rất nhiều kiếm khách đứng ngoài sự tranh đấu giữa các môn phái. Thỉnh thoảng họ lại vung kiếm bước vào giang hồ, thỉnh thoảng lại tắm mình trong gió tanh mưa máu vì cái mà mình cho là chính nghĩa nhưng cũng nhanh chóng tách mình ra khỏi đó. Người trong giang hồ đặt cho kiểu người này một danh xưng rất đặc biệt: lãng tử.

Tuy trong mắt rất nhiều kẻ tự xưng là danh môn chính phái, những người này không đáng được nhắc tới nhưng họ lại chính là nhân tố khiến giang hồ trở nên muôn màu muôn vẻ, và họ đã được viết thành truyền kỳ.

****

Tần Phong - Một lãng tử giang hồ với khuôn mặt hấp dẫn ánh nhìn của mọi thiếu nữ nhưng lại là người lãnh đạm nhất, vô tình nhất với một trái tim chưa từng biết rung động.

Mạc Tình - Một thiếu nữ mang vẻ đẹp tinh khiết nhất, nàng là Minh chủ Du Minh Môn thần bí, nàng xinh đẹp tuyệt mĩ nhưng trong mắt cả thiên hạ nàng lại là một ma nữ máu lạnh, giết người không chớp mắt.

Lãng tử giang hồ ôm mối thù muốn diệt trừ ma nữ tàn ác đã khiến bằng hữu của chàng tàn phế, có ngờ đâu gặp lại chính thiếu nữ trong hồi ức ngày nào.

Ân ân oán oán, thị phi giang hồ, cuối cùng tình yêu này sẽ dẫn Tần Phong và Mạc Tình đến đâu?

Tình là thứ động lòng người nhất, nàng tên Mạc Tình nhưng cả đời lại khổ vì tình. Gió là thứ vô tình nhất nhưng lại vì tình mà dừng bước, cuối cùng biến mất trong không khí.

Câu chuyện Nửa kiếp hồng trần, một khúc du ca với tên gọi quen thuộc trên mạng là “Gió chớ động tình” được coi là phần tiếp theo của “Ngàn năm chờ đợi”, Tần Phong và Mạc Tình chính là kiếp đầu tiên dưới thế gian của Thanh Ngưng và Y Vân trong “Ngàn năm chờ đợi”.