Tại sao người cha en-ri-cô lại viết thư khi con mình phạm lỗi

Câu 1 Văn bản là một bức thư của người bố gửi cho con nhưng tác giả lại lấy nhan đề là Mẹ tôi vì: Hình thức của văn bản là bức thư của người bố gửi cho con nhưng nội dung mà bức thư đề cập đến lại là người mẹ. Người mẹ là hình ảnh trung tâm của câu chuyện, mang giá trị biểu cảm cho tác phẩm. Người bố viết thư vì thái độ vô lễ của con đối với mẹ. Vai trò cao cả và lớn lao của người mẹ là điều mà người bố muôn En - ri - cô hiểu được khi cậu trót vô lễ với mẹ. Vì vậy nhan đề Mẹ tôi là hoàn toàn chính xác. Thông qua người bố, En-ri-cô sẽ hiểu được một cách khách quan những gian khổ, hi sinh mà người mẹ đã âm thầm, lặng lẽ dành cho đứa con.

Câu 2 Những câu văn thể hiện thái độ của người bố: việc như thế không bao giờ con được tái phạm nữa. Sự hỗn láo của con như một nhát dao đâm vào tim bố vậy. bố không thể nén được cơn tức giận đối với con. Từ nay, không bao giờ con được thốt ra một lời nói nặng với mẹ. thà rằng bố không có con, còn hơn thấy con bội bạc với mẹ.Bố sẽ không thể vui lòng đáp lại cái hôn của con được ==> Bố của En ri cô đã cảm thấy rất buồn bã, tức giận và ông tỏ ra nghiêm khắc với con. Lí do để người bố có thái độ như vậy vì: Bố để ý sáng nay lúc cô giáo đến thăm, khi nói với mẹ, tôi có nhỡ thốt ra một lời thiếu lễ độ và điều đó: Giống như một nhát dao đâm vào tim bố Là một sự xấu hộ, nhục nhã, dấu vết của sự vong ơn bội nghĩa. ==> Điều này cho thấy ông là một người bố rất yêu con, xem con cái là niềm hy vọng tha thiết nhất của cuộc đời.

Luyện tập 1. Có thể chọn đoạn văn sau để học thuộc lòng: "Con hãy nhớ rằng, tình yêu thương, kính trọng cha mẹ là tình cảm thiêng liêng hơn cả. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đạp lên nó." 2. Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta không tránh khỏi việc mắc lỗi lầm khiến cha mẹ buồn lòng. Kỉ niệm em nhớ nhất là trong một lần sắp đến ki thi, vì không nghe lời cha mẹ em đã mải đi chơi nên điểm thi học kì môn Toán của em đã rất thấp. Cô giáo yêu cầu em đưa bài thi để cho cha mẹ nhận xét. Lúc đưa bài thi thực sự em đã rất lo lắng, em không biết phải đối diện với bố mẹ như thế nào. Trên đường về nhà, tâm trạng em nặng trĩu, tự trách bản thân mình đã không thực sự cố gắng. Nhưng khi đưa bài kiểm tra ra, bố đã nhẹ nhàng phân tích cho em hiểu, em cần phải cố gắng và nỗ lực để đạt kết quả học tập tốt hơn. Bố mẹ hàng ngày đi làm việc rất vất vả để em có cuộc sống đầy đủ, được học hành như bao bạn bè. Em đã thực sự rất hối hận và tự hứa với lòng mình sẽ không bao giờ mải chơi, cãi lời bố mẹ để làm bố mẹ phải phiền lòng về mình.