Trọng sinh hào môn anh hai đừng chạy review

Âu Dương Thiên Thiên đi lên lầu, cô lần mò đến thư phòng của Âu Dương Vô Thần, cẩn thận gõ cửa.

Đợi đến khi bên trong truyền đến tiếng người cho phép, cô mới mở cửa đi vào.

Nhìn Âu Dương Vô Thần ngồi trên ghế, ánh mắt đang chăm vào một tập tài liệu, Âu Dương Thiên Thiên có chút khép nép, lên tiếng:

- Anh hai, anh gọi em có việc gì sao?

Âu Dương Vô Thần liếc mắt nhìn lên, thấy cô gái đứng trước mặt, lạnh nhạt hỏi một câu:

- Ăn xong rồi?

Âu Dương Thiên Thiên chớp mắt, gật đầu đáp:
- Ừm, ăn xong rồi.

Nghe vậy, người đàn ông với tay, cầm một tập giấy khác bên cạnh, đưa đến trước mặt cô, nói:

- Xem qua cái này một chút. Tôi muốn nghe ý kiến của cô!

Âu Dương Thiên Thiên tiến đến, cô nhận lấy bản tập trên tay anh, ngơ ngác hỏi:

- Đây là cái gì?

Cô lật lật mấy trang giấy, nhìn toàn chữ với chữ, cứ như là quyển kinh vậy, bảo cô cho ý kiến gì về cái này chứ?

Âu Dương Vô Thần nhíu mày, anh chớp mắt, nói:

- Bảo cô đọc thì đọc đi. Đọc hết rồi biết sẽ phải làm gì.

Âu Dương Thiên Thiên: "...."

Nói câu muốn bay tới đánh!

Trả lời cái kiểu gì đấy? Bình thường đã khốn nạn với cô lắm rồi, ăn xong 1 bữa cơm càng khốn nạn hơn!

Chề môi, Âu Dương Thiên Thiên xoay người, cô đi tới chỗ ghế, ngồi xuống, mở trang giấy đầu tiên ra bắt đầu đọc! Ừ, bảo đọc thì đọc, để cô xem anh đưa cho cô cái trò gì đây!

Âu Dương Thiên Thiên bắt đầu đọc những dòng chữ đầu tiên, càng đọc cô càng nhíu chặt chân mày, khuôn mặt chợt trở nên nghiêm túc.

Cái này....

Sau tầm 10", Âu Dương Vô Thần đọc xong tập tài liệu của mình, anh ngước mặt lên nhìn cô gái ngồi phía xa, thấy biểu hiện của cô, lên tiếng hỏi:

- Cảm thấy như thế nào?

Âu Dương Thiên Thiên mím môi, cô đảo mắt 1 lượt, đột nhiên hỏi ngược lại:

- Chủ đề cho một chương trình quảng bá, tại sao lại là Đồng Giới?

Đúng vậy, thứ cô đọc trên tay nãy giờ, toàn bộ những dòng chữ, đều là liên quan đến giới tính thứ 3, một giới tính chưa được công nhận rộng rãi trên thế giới và còn đang bị kì thị.

Chi nhánh công ty của ba cô vốn là kinh doanh về thời trang, cứ mỗi một mùa, sẽ cho ra những sản phẩm liên quan đến một chủ đề nào đó, rồi tổ chức show diễn thời trang để quảng bá thương hiệu.

Bây giờ là mùa thu, rất dễ hiểu là mùa của các cặp đôi, vậy nên chủ đề về tình yêu là hợp lí.Nhưng mà... vấn đề ở đây là, vì sao lại chọn đồng giới làm chủ đề chính cho show diễn thời trang chứ? Nó... thật sự quá bất khả thi!

Âu Dương Vô Thần ngồi dựa người ra ghế êm đằng sau, anh nhìn Âu Dương Thiên Thiên, lên tiếng:

- Tôi là đang hỏi ý kiến của cô, chứ không phải để cô hỏi ngược lại tôi!

Lần này, Âu Dương Thiên Thiên gấp tập tài liệu lại, cô bỏ xuống bàn, nhìn lên người đàn ông, đáp:

- Chủ đề này không được đâu! Một show diễn thời trang cần có nam và nữ, nếu như là một cặp diễn, thì cũng phải theo quy luật như vậy, nhưng nếu anh để một cặp đồng giới lên diễn, nó sẽ phá hủy cả 1 show. Em không dám chắc sẽ có người đến xem quảng bá đâu!


Âu Dương Vô Thần nắm tay lại với nhau, anh chớp mắt bình tĩnh, nói:

- Thư đã mời, ngày đã chuẩn bị, show diễn này chắc chắn phải tổ chức. Dù là với chủ đề gì, thì đều phải làm.

Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, ngay lập tức phản bác:

- Nhưng chủ đề này không thể. Từ trước đến nay trên thế giới chưa bao giờ có tiền lệ show biểu diễn thời trang lại mang chủ đề đồng tính. Anh đang đi ngược lại với thế giới đấy!

Âu Dương Vô Thần chớp mắt, giọng anh vẫn bình tĩnh và lạnh nhạt, nhìn thẳng cô gái, lên tiếng:

- Một thương hiệu nếu không nổi bật và khác biệt thì làm sao có thể tạo được chỗ đứng trên thị trường? Trong thế giới này, việc mà những người làm giống nhau là quá nhiều, cô chẳng lẽ không muốn làm bản thân trở nên khác biệt sao? Cứ đi theo 1 quy cũ, 1 xu hướng như vậy, đến khi nào cô mới được biết đến.

- Hơn nữa, điều bây giờ mà tôi cần ở cô, là 1 ý kiến, 1 phương pháp để giải quyết chuyện này, chứ không phải ngồi ở đây nghe cô chối bỏ 1 chủ đề. Nó đã ở đó, vậy thì nhiệm vụ chính là phải hoàn thành! Bằng bất cứ giá nào!

Âu Dương Thiên Thiên nghe nói, từng câu từng chữ cô đều không thể phản bác được, há miệng nhìn người đàn ông một lúc, cuối cùng cô chỉ có thể mím môi im lặng.


Không cãi lại được!

Âu Dương Vô Thần liếc mắt, anh nhướn mày, nói:

- Cho tôi biết ý kiến của cô!


Âu Dương Thiên Thiên cắn môi, cô nhìn bản tài liệu, sau vài giây mới đáp:

- Em cần suy nghĩ về việc này. Cho em chút thời gian được chứ?

Âu Dương Vô Thần chớp mắt, gật đầu đồng ý:

- Được, một đêm nay. Sáng ngày mai trước khi đến công ty, tôi sẽ xem qua!

Âu Dương Thiên Thiên gật đầu theo, chấp nhận điều kiện của anh. Bàn bạc xong, cô đứng dậy, dường như muốn về phòng.

Âu Dương Vô Thần không cản cô, nhưng khi vừa mới đi tới cửa, đột nhiên Âu Dương Thiên Thiên lên tiếng hỏi:


- Chủ đề này là do nhân viên công ty nghĩ ra sao? Người đó có phải là đồng giới không?

Âu Dương Vô Thần nghe thấy, anh chớp mắt, đáp:

- Không phải, đây là nguyện vọng của một vị khán giả đã thắng chương trình gửi đến cho công ty. Điều trùng hợp là, vị khán giả đó là một nhà thiết kế đồng tính.... bị bệnh nan y. Anh ta muốn trước khi chết, được công khai giới tính của mình với thế giới. Đồng thời, tiếp sức đưa cộng đồng người đồng giới ra toàn quốc! Đây là chúng ta đồng ý làm, không thể rút lời nói!
Vài tháng trước, công ty từng cộng tác với 1 chương trình trên sóng truyền hình, và có 1 phần thưởng giành cho người thắng cuộc, chính là làm một show diễn theo ý nguyện của người chiến thắng.

Thật không may, người chiến thắng chương trình sáng tạo đó lại là 1 người đồng giới mắc bệnh nan y, anh ta đã có người yêu và đó là đàn ông, người đó đã ở bên cạnh anh ta và sẽ ở mãi mãi đến giây phút lìa đời, thế nên, anh ta đã đưa ra điều kiện này với công ty, xem như 1 món quà cảm ơn đến người yêu của mình.

Anh ta che giấu giới tính thật với thế giới quá lâu rồi, và anh ta muốn bộc lộ nó thông qua show diễn cuối cùng này. Vậy nên, đây là điều không thể từ chối được.

Âu Dương Thiên Thiên cắn môi, cô thở 1 hơi, không nói gì rồi mở cửa đi ra ngoài.

Trở về phòng của mình, cô ngồi lên bàn, đặt tập tài liệu trước mặt, nhìn nó một lúc, cô bắt đầu lấy viết và giấy ra ghi thứ gì đó.

Nói thật, cô là một người kì thị giới tính thứ 3. Ngay cả khi cô làm MC, cô làm nhà báo, cô vẫn kì thị họ. Đó là suy nghĩ của mỗi người, không ai ép cô cái gì cả, vì vậy, cô vẫn giữ quan niệm đó tới bây giờ.

Nhưng mà... nếu đặt mình vào hoàn cảnh của họ, và để hoàn thành được đề án này, cô nghĩ... đã tới lúc để chính cô mở lòng mình ra, và bước chân vào thế giới mới rồi!

Cô... sẽ dùng bằng sự khách quan, và tất cả những kinh nghiệm để tạo ra 1 giải pháp tốt, cho chuyện này!