Khi chồng vắng nhà bọn ác không ở đâu xa

Ngày con mất tích, chị lặn lội từ thị xã Buôn Hồ xa xôi tìm đến chúng tôi cầu cứu. Dáng gầy guộc, gương mặt phờ phạc, mắt trũng sâu, hai má hóp lại vì những đêm trường thương nhớ con mà quên ăn mất ngủ, chị trình bày sự việc trong nước mắt cùng hy vọng ngày con trở về mong manh. Chiều hôm ấy, Sài Gòn mưa gió bão bùng càng khiến nỗi đau bỗng dưng con mất tích trong chị nặng nề, u ám hơn. Vì sức lực, trí lực hao mòn, rối bời nên câu chuyện của chị không được mạch lạc, chị nhớ trước quên sau. Hôm ấy, lời chị nói, chuyện chị kể rối như tơ vò, rối như tâm can mong chờ tin con, hết hy vọng lại thất vọng trong chị!

Chị là Ngô Thị Quỳnh Ly, 48 tuổi, ngụ tổ dân phố Tân Hà 2, phường Thống Nhất, thị xã Buôn Hồ, tỉnh Đắk Lắk. Đứa con gái bé bỏng, đáng yêu mà chị đau đáu nhớ thương và vật vã kiếm tìm là cháu Nguyễn Thị Quỳnh Hương, sinh năm 1996. Lau vội những dòng nước mắt, chị thở dài trình bày: "Ngày 19/5/2011 là ngày cháu mất tích. Khoảng 10 giờ sáng hôm đó, tan học, cháu về nhà xin phép bố (anh Nguyễn Văn Long) đến nhà bạn chơi rồi sau đó đến tiệm uốn tóc cách nhà khoảng 10km đón mẹ về. Từ đó cháu… biệt tích".

Dứt lời, chị đưa cho chúng tôi xem ảnh bé Quỳnh Hương. Ở tuổi 15, cô bé có gương mặt rất sáng, vầng trán cao thông minh, đôi mắt đen lay láy, trong vắt như nước hồ Lắk lúc bình minh (hồ nước ngọt tự nhiên rộng lớn nhất Tây Nguyên).

Để ảnh bé Quỳnh Hương lên bàn, chị liên tục dùng đôi tay gầy guộc miết lên ảnh con, như sợ một chút cuối cùng này của đứa con ngoan hiền biến mất. Rồi chị lại kể chuyện mất tích của con trong nước mắt: "Chờ đến 7 giờ tối không thấy con trở về, vợ chồng tôi lo âu, cuống cuồng huy động cả nhà tìm kiếm. Chúng tôi đến nhà các bạn thân của con, đến cả nhà cô giáo chủ nhiệm và đi đến đâu cũng nhận được những cái lắc đầu, những câu trả lời không biết".

Người bạn mà cháu Quỳnh Hương thường ghé nhà chơi cuối cùng mà chị Quỳnh Ly tìm đến trong đêm 19/5 để hỏi thăm tin tức của con là H'lima Hương: "Tôi nghe con bé kể lúc chiều, Quỳnh Hương có gọi điện bảo sẽ ghé nhà chơi nhưng không thấy lại mà điếng hồn. Trời ơi, để đến nhà H'lima Hương, chỉ có một con đường duy nhất. Con đường vòng qua nghĩa địa Buôn Lung vắng vẻ, nhiều tệ nạn hút chích và gái bán thân. Khi ấy linh cảm điều chẳng lành đến với con trong tôi bỗng ập đến. Tôi sợ con bị kẻ xấu dùng bạo lực chặn bắt, hãm hại. Nỗi lo sợ hãi hùng ấy khiến tôi khuỵu tại chỗ".

Từ đêm con mất tích đầu tiên ấy (ngày 19/5) cho đến khi gặp chúng tôi tại TP HCM (ngày 26/5/2011), chỉ 1 tuần lễ mà người mẹ mất con đáng thương  sụt đến hơn 5 kg. "Thà con bé như con người ta, tính khí ương ngạnh, hay vắng nhà chẳng rõ lý do, thường xuyên trốn học la cà trên mạng Internet, đua đòi… thì việc cháu bỗng dưng mất tích tôi không quá cuống cuồng, sợ hãi"  - chị bộc bạch: "Đằng này con bé ngây thơ, trong trắng lắm! Cháu học giỏi, đủ đầy, sống trong tình yêu thương, quan tâm của bố mẹ nên chẳng có lý do gì phải bỏ nhà ra đi hay làm chuyện rồ dại".

Hôm ấy, chị giã từ chúng tôi trở về Buôn Hồ, mang theo lời hứa sẽ cố gắng hết sức của người tiếp nhận thông tin, và gửi lại nỗi niềm ưu tư ấy, trước khi bác tài xe ôm lăn bánh!

Khi chồng vắng nhà bọn ác không ở đâu xa
Chị Quỳnh Ly (phải) với lá đơn trình bày khi con mất tích...

Ngày Quỳnh Hương mất tích, cô bé mặc đồng phục học sinh, chạy xe gắn máy Trung Quốc 50cc BKS 47E-9042, sử dụng điện thoại di động, đeo đồng hồ mặt đá quý và dây chuyền vàng.  Giao tiếp với chị, nhìn vào tấm ảnh cô  bé xinh xắn đáng yêu không gợn một chút vẩn đục gì của thói hư hỏng, đua đòi, với trực quan của người viết từng tiếp xúc với nhiều ông bố bà mẹ có con gái là nữ sinh bỗng dưng mất tích, khi ấy tôi tin rằng bé Quỳnh Hương không phải là trường hợp bỏ nhà đi theo tiếng gọi của con tim, hay đi bụi vì xu hướng nổi loạn của tuổi mới lớn!

Và sau 2 ngày gặp chị, câu chuyện bé Quỳnh Hương bỗng dưng mất tích đã được lên khuôn, thành bài viết đăng báo. Câu chuyện được lan tỏa, ngay lập  tức nhiều bạn đọc gọi điện chia sẻ với người mẹ tội nghiệp, cung cấp nhiều thông tin về bé Quỳnh Hương. Nhưng điều đáng buồn, 1 tháng, 2 tháng, 3 tháng… trôi qua mà tin tức cô bé vẫn như bóng chim tăm cá!

Còn nỗi đau nào hơn nỗi đau của một người mẹ! Những người yêu động vật khi mất con chó, lạc con mèo đã vật vã khóc than, kiếm tìm khổ ải. Rồi họ đăng báo, họ dán khắp các ngã đường thông tin, nhận dạng về con thú cưng của mình cùng gợi ý sẵn sàng hậu tạ... để đón "bé" trở về. Người ta mất con thú cưng mà quay quắt đến như thế, huống chi chị, người mẹ tội nghiệp mang nặng đẻ đau, chăm bẵm chứng kiến sự lớn lên của con từng ngày!

Người viết chưa lập gia đình, chưa làm cha làm mẹ nhưng hiểu được nỗi buồn đau không gì có thể bù đắp của một người mẹ chẳng biết tin tức gì về con như chị. Thương, xót nhưng chẳng thể làm gì hơn ngoài việc thi thoảng gọi điện hỏi thăm, động viên chị đừng mất niềm tin. Cũng như hy vọng phép màu đoàn viên một ngày nào đó sẽ đến với chị.

 Và có những đêm, đắng lòng khi nhận được cuộc gọi từ chị. Đầu dây bên kia, chị nói mà như khóc: "Nhớ con quá chú ơi, chị không ngủ được!"…

Thời gian cứ thế trôi đi!

Khuya ngày 2/11/2011, chị gọi điện báo hung tin, giọng nói đứt quãng vì đau đớn: "Đã tìm thấy cháu rồi chú ơi! Cháu bị bọn ác giết hại, nằm lạnh lẽo dưới đáy giếng sâu mà lâu nay chị đâu hề biết!".

Bàng hoàng, rụng rời, đau xót, căm phẫn…, khi ấy biết bao cảm xúc ập đến. Trời ơi, con bé mới 15 tuổi. Cháu đã làm gì nên tội mà kẻ sát nhân nào đó lạnh lùng, nỡ tước đoạt sinh mạng của cháu?! Khi ấy chẳng biết làm gì để chia sẻ với chị. Chỉ biết im lặng, để rồi đau với nỗi đau quá lớn trong chị!

Anh Long, chồng chị sau đó gọi điện mà rằng: "Phát hiện giếng nước bỏ lâu không dùng trong rẫy cà phê của mình tại buôn Yao (xã Ea Tul, huyện Cư M'gar) bốc mùi hôi, ông Đỗ Văn Nghiệp, chủ rẫy, đến kiểm tra và thấy dưới giếng có bao tải trắng nổi lềnh bềnh. Mọi người kéo lên mới phát hiện xác người đang phân hủy. Công an tỉnh đến hiện trường điều tra trục vớt, từ đôi dép dưới giếng, vợ chồng tôi xác định đó là con bé, chú ơi!".

Khi chồng vắng nhà bọn ác không ở đâu xa
...và đau đớn bên miệng giếng hoang nơi tìm thấy xác bé Quỳnh Hương.

Khi xác định nạn nhân dưới giếng hoang là bé Quỳnh Hương, từ hiện trường vụ án đối chiếu với toàn bộ tài sản mà cô bé đeo trên người biến mất, căn cứ lời khai của bố mẹ cháu bé đáng thương, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Đắk Lắk nhận định đây là vụ trọng án giết người, hiếp dâm, cướp tài sản, giấu xác phi tang. Chuyên án trinh sát GH:11.11 nhằm truy tìm kẻ thủ ác được xác lập.

Với quyết tâm phá án, bằng các biện pháp nghiệp vụ, ngày 12/11/2011, chỉ 10 ngày sau khi phát hiện xác cháu Quỳnh Hương, Cơ quan điều tra đã "điểm danh" và lần lượt bắt giam được kẻ thủ ác cùng đồng bọn. Chúng còn rất trẻ, gồm Nguyễn Hoài Thương (17 tuổi) và Nguyễn Quốc Diễn (19 tuổi, cùng trú thôn Tân Hà 4, phường Thống Nhất.

Tại Cơ quan điều tra, dù ngoan cố chối tội nhưng bằng các biện pháp nghiệp vụ sắc bén của những điều tra viên giàu kinh nghiệm phá án, sau cùng Nguyễn Hoài Thương cúi đầu nhận tội chính y là kẻ nhẫn tâm tước đoạt mạng sống của bé Quỳnh Hương.

Kẻ sát nhân tuổi 17 khai rằng giữa y với cô bé có quan hệ tình cảm đặc biệt. Và y có cho bé Quỳnh Hương mượn 3 triệu đồng để mua sắm đồ dùng cá nhân, khi cần tiền đòi thì Hương không trả.

"Khi bị bắt, Thương còn khai rằng ngày 19/5/2011, y hẹn Quỳnh Hương vào khu rẫy ở thị xã Buôn Hồ. Tại đây hắn dùng cùi chỏ đánh vào gáy khiến con bé ngã gục rồi lao đến bóp cổ. Thấy con bé bất tỉnh, nó bế vào chỗ khuất và thực hiện hành vi giao cấu. Sau đó nó chạy về báo cho Diễn và bàn cách giấu xác phi tang. Lấy hết các tài sản trên người con bé, bọn chúng bỏ xác con bé vào bao tải mang đến rẫy nhà ông Nghiệp cách đó khoảng 2km ném xuống giếng" - anh Long, phản ánh lại sự việc với giọng căm phẫn!

Quỳnh Hương - nữ sinh khả ái mới 15 tuổi ngoan hiền đột ngột mất tích. Bố mẹ em quay quắt kiếm tìm trong vô vọng. Sau hơn 5 tháng lặng im, cô bé  được tìm thấy dưới giếng hoang. Tuy đã là người thiên cổ nhưng dù sao việc Cơ quan điều tra sớm tìm ra và bắt giam kẻ thủ ác cũng phần nào an ủi vong linh cô bé và bố mẹ em cùng người thân. Nhưng vào một chiều tháng 4/2012, chị - người mẹ đáng thương ngày nào gọi điện, nói trong nước mắt: "Oan cho cháu quá, em ơi!".

Chị tâm sự ngay khi biết được tên sát nhân Nguyễn Hoài Thương khai với Cơ quan điều tra về nguyên nhân hắn ra tay sát hại Quỳnh Hương, gia đình chị rất căm phẫn: "Khi Thương bị bắt để điều tra, vợ chồng tôi bàn với nhau nếu Thương thành khẩn khai báo sự thật thì sẽ làm đơn xin tòa giảm án để nó còn có cơ hội làm lại cuộc đời. Nhưng lời khai của nó không đúng sự thật, cố tình bôi nhọ hủy hoại phẩm giá con tôi. Bé Quỳnh Hương ngoan hiền, không có chuỵên cặp bồ, mượn tiền rồi không trả như lời khai của kẻ thủ ác".

Vài ngày sau sự sẻ chia đầy bức xúc ấy, chị gửi đến chúng tôi tờ đơn khiếu nại với lời lẽ thống thiết, những mong giúp đỡ làm rõ sự thật về lời khai của tên sát nhân cùng đồng bọn, để đòi lại công bằng, danh dự cho bé Quỳnh Hương.

Trong thư chị phân tích nhiều tình tiết đáng ngờ, đặc biệt là tình tiết ngay khi xác bé Quỳnh Hương được tìm thấy, Thương lập tức phao tin bé mượn tiền của mình nhưng không trả thì đã chết: "Mới 17 tuổi, Thương làm gì ra tiền mà có đến 3 triệu đồng cho con bé mượn. Mặt khác, con bé chẳng túng thiếu gì để phải mượn số tiền nhiều như vậy!".

Chị còn phân tích nhiều điều để chỉ ra những bất hợp lý, mâu thuẫn trong lời khai của Nguyễn Hoài Thương, để chứng minh rằng lời khai của Thương gian dối, phi lý.

Chị quả quyết lời khai ấy không chỉ bôi nhọ danh dự, nhân phẩm của đứa con gái tội nghiệp của chị mà còn là cách để tên sát nhân được giảm tội, có khi bao che cho đồng phạm.

Và vì những điều ấy, chị tâm sự rằng bên cạnh việc gửi đơn cho chúng tôi, chị cũng đồng thời gửi đến Ban giám đốc Công an tỉnh Đắk Lắk. Trong đơn, chị có đính kèm tờ đơn thỉnh cầu lẫn kiến nghị của hàng chục người là bà con ở tổ dân phố, cô giáo chủ nhiệm của bé Quỳnh Hương, Ban giám hiệu trường nơi Hương đã từng học, đại diện chính quyền thôn… với sự xác nhận của Chủ tịch UBND phường Thống Nhất. Cả thảy mọi người đều khẩn cầu các cơ quan chức năng, đặc biệt là Cơ quan điều tra làm rõ chân tướng của vụ việc, đưa ra ánh sáng những góc khuất của vụ án…!

Tôi an ủi anh chị rằng hãy vững tin, với tinh thần trách nhiệm cùng quyết tâm tuyên chiến với cái ác, chiến sĩ Công an điều tra vụ án này sẽ đi đến tận cùng sự thật, để tính nghiêm minh của pháp luật được thực thi và linh hồn của cháu Quỳnh Hương được an nghỉ!

N.Thành Dũng