Sự mách bảo của trái tim là gì


Trái tim luôn biết ta thật sự cần gì, muốn gì và làm sao để hạnh phúc nên không khó hiểu khi ta hay được khuyên 'hãy lắng nghe sự mách bảo của trái tim', nhưng làm sao để 'nghe' thì ít người biết.



Dưới đây là chia sẻ về cách lắng nghe mệnh lệnh từ trái tim, tiếng nói sâu bên trong chúng ta, mà đôi khi, những "tiếng ồn" khác như lý trí, định kiến, nỗi sợ... ngăn cản ta nghe thấy chúng.


Sự mách bảo của trái tim là gì

Có thể bạn đang có 2 lựa chọn và không biết nên chọn cái nào. Hoặc bạn thức dậy và không biết phải làm gì trước. Hoặc bạn nhận được một cơ hội nhưng thấy phân vân về việc hiện tại liệu nó có phù hợp với bạn hay không. Hoặc bạn cảm thấy buồn hay tức giận hay lo lắng mà không biết phải làm sao. Bất kể là gì, bước đầu tiên, bạn cần hiểu rõ điều gì đang làm bạn khó chịu hoặc vấn đề nào của cuộc sống đang hiển hiện mà bạn không chắc phải làm gì với nó.

Điều này rất hữu ích ngay cả trong bước 1 ở trên nếu bạn gặp khó khăn khi làm rõ vấn đề hoặc câu hỏi hoặc chuyển sự phân vân thành lời.

Kiểu gì cũng được, miễn là bạn thấy ổn như ngồi trên ghế, chạm cả hai chân xuống sàn; nằm xuống và nhắm mắt; đi dạo để năng lượng chuyển động bên trong bạn.

Bạn có thể nói to ra tiếng hoặc mường tượng ra bức tranh tinh thần rõ ràng về những gì đang xảy ra.

Nếu bạn cảm thấy rất căng thẳng thì có thể lý trí đang nhảy vào để cố gắng cung cấp cho bạn một câu trả lời "có ý nghĩa". Nhưng tiếng nói con tim thì không chỉ là về những gì có lý có nghĩa. Thay vào đó, nó là về những gì bạn cảm thấy ngay trong sâu mình, trái tim hoặc ruột hoặc cổ họng, hoặc bất cứ nơi nào bạn cảm nhận được "linh cảm" của mình. Khi đã hỏi trái tim nói gì, đợi cho đến khi bạn cảm thấy chút ánh sáng nhẹ nhàng, một sự thăng hoa, một niềm vui vỡ òa, một sự giải phóng bất cứ điều gì cho bạn cảm thấy giống như "nên (gì đó)". Điều này có thể là câu trả lời của trái tim bạn.

Sự thật, cái đầu thực sự yêu thương chúng ta nhưng nó sẽ tranh cãi với con tim nếu con tim không đồng ý với hướng dẫn của nó. Đôi khi, chúng ta nhìn nhận tình huống, cơ hội hoặc trở ngại theo quan điểm của cái đầu nên đã chống lại trái tim. Vì vậy, đây là lúc ta dừng lại, để lý trí nói lên quan điểm của nó. Đặt tay lên đầu tự hỏi: "Đầu của tôi nói gì?" và phát ngôn những gì nó muốn nói.

Khi cái đầu đã được lên tiếng và cảm thấy được lắng nghe (thậm chí, có thể được bạn ủng hộ), đến lúc bạn cần cân nhắc trái tim mình thêm một lần nữa. Yên lặng đặt bàn tay trở lại trái tim và hỏi: "Trái tim tôi nói gì?". Sau đó, hãy đợi một lần nữa để nghe câu trả lời của trái tim bạn. Chúng ta thường có thể cảm nhận được hồi âm của trái tim khi thấy nhẹ nhõm - giống như cuối cùng thì ta cũng thành thật sau thời gian lừa dối chính mình vậy. Cảm giác như trở nên sẵn sàng để chấp nhận bất cứ điều gì xảy ra vì ta không thể tự dối lòng hoặc giải quyết mọi sự theo những gì có lý có nghĩa bất cứ giây phút nào nữa. Khi cảm thấy mức độ dũng cảm nói ra sự thật tăng lên thì bạn biết rằng bạn vừa nhận được mệnh lệnh từ trái tim, theo PC.


Theo t h a n h - n i e n

Đó là thông điệp của tác phẩm văn học nổi tiếng "Follow your heart" ("Trái tim mách bảo") của tác giả người Ý Susanna Tamaro. Đây là cuốn sách được mua nhiều nhất trong thế kỷ 20 tại Ý; được dịch ra gần 40 thứ tiếng và được chuyển thể thành phim.
Sách do NXB Trẻ ấn hành.

"Trái tim mách bảo" được viết dưới dạng nhật ký, đúng hơn là những bức thư của người bà ở Ý viết cho cháu gái đang du học tại Mỹ. Những bức thư ấy không bao giờ được gửi mà là nơi để người bà gần đất xa trời trút hết nỗi niềm, những lời chưa kịp nói với đứa cháu ngoại. Bởi bà sợ rằng: "Sự vắng mặt của người chết không làm chúng ta day dứt bằng những lời chưa kịp nói khi họ đã ra đi" (trang 20).

Sự mách bảo của trái tim là gì

Con gái bà qua đời khi cháu ngoại còn rất nhỏ, một tay bà nuôi cháu. Tuy nhiên, khi cháu gái càng lớn thì tình cảm của hai bà cháu ngày càng xa cách với những xung đột do khoảng cách thế hệ. Đỉnh điểm là việc cháu gái quyết định du học để được sống xa bà. Sau một cơn đột quỵ và may mắn thoát chết, người bà quyết định viết những bức thư, để phòng khi bà mất, đứa cháu quay về có thể hiểu được tình cảm của bà. Những lời tâm tình của bà được viết bằng những ngôn từ tươi sáng, đẹp đẽ, giàu cảm xúc, đi vào lòng người. Qua những trang thư, cuộc đời và những bí mật của ba thế hệ (bà, mẹ, cháu) được người bà giữ kín bấy lâu nay dần được hé lộ…

Đó là tuổi thơ thiếu thốn tình yêu thương và cuộc hôn nhân không hạnh phúc của bà, sự thật về ông ngoại, về người cha vô danh và người mẹ yếu đuối đoản mệnh của cô bé. Nhưng day dứt hơn cả chính là những nỗi niềm không thể tỏ cùng ai của bà, người phụ nữ chịu nhiều bất hạnh, đau khổ nhưng cả cuộc đời phải kiên cường vượt lên số phận. Những trang thư không chỉ kể về đời người mà còn tái hiện những giai đoạn lịch sử, những đặc trưng văn hóa xã hội của nước Ý và nước Đức trong thế kỷ XX. Trong đó, người bà là một nhân chứng của các cuộc nội chiến, chiến tranh thế giới; là nạn nhân của những lề thói, tư tưởng cổ hủ của xã hội giai đoạn đầu thế kỷ XX; là người chịu nhiều bất hạnh khi những xáo trộn của xã hội tác động tiêu cực đến tình thân gia đình…

Những bức thư ấy còn chứa đựng sự trải nghiệm và triết lý sống của người viết. Chính sự đan xen, lồng ghép khéo léo giữa tình tiết truyện với tâm tư, tình cảm của nhân vật đã tạo nên bố cục đặc biệt cho câu chuyện. Tất cả được tác giả dụng công, bố trí có lớp lang, mỗi bức thư đều có một sự kiện chính được nêu lên hoặc một chi tiết quan trọng được hé lộ. Qua nhiều bức thư, các chi tiết, sự kiện ấy được kết nối, xâu chuỗi thành một câu chuyện đầy đủ, lý giải rõ ràng nhân quả.

Gấp sách lại, những lời dặn dò cuối cùng của người bà với cháu gái sẽ tiếp thêm sức mạnh, niềm tin cho những ai còn hoang mang, bối rối trên đường đời: "Khi có nhiều con đường mở ra trước mắt và cháu không biết nên đi lối nào thì đừng chọn bừa nhé; hãy ngồi xuống và chờ đợi. Hãy thở thật sâu với tất cả niềm tin, như cái cách cháu thở vào ngày mình chào đời ấy, đừng để bất cứ thứ gì làm cháu xao động, hãy đợi, và đợi thêm chút nữa. Hãy ngồi yên, thật im lặng và lắng nghe trái tim của cháu. Và rồi khi nó cất tiếng, hãy đứng lên và đi theo những lời trái tim mách bảo" (trang 214).

CÁT ĐẰNG

Từ trái tim đến trái tim là đường đi của tình yêu, hôn nhân. Đã qua rồi cái thời “cha mẹ đặt đâu con ngồi đó”, tức là trai gái chủ động quyết định số phận của mình. Thế nhưng lại có người do dự, phân vân vì một chuyện thật trái khoáy. Rằng, không biết tự bao giờ, con người ta đã nghĩ ra chuyện hài hước: Một khi quyết định đến với nhau, trước hết, điều quan trọng không thể thiếu, không thể không cân nhắc là cả hai có hợp tuổi với nhau hay không? Nam ngắc ngứ hỏi nữ. Nữ phân vân hỏi nam. Cả hai ráo riết hỏi nhau. Và cuối cùng, nếu yếu bóng vía, họ lại cậy nhờ đến ai?

Sự mách bảo của trái tim là gì
Minh họa: MINH SƠN

Dám suy luận rằng, quan tâm đến chuyện hợp tuổi chỉ xảy ra khi mà xã hội hình thành thêm nghề kiếm cơm: thầy bói. Chính các lão/bà/cô/gã thầy bói gà mờ đã nghĩ ra cái trò hợp tuổi và kỵ tuổi cực kỳ rắc rối và mơ hồ này. Có như thế, may ra mới có đôi lứa tìm đến họ đặt quẻ, hỏi han và trông cậy vào khả năng “trên thông thiên văn, dưới tường địa lý” của họ để tư vấn.

Tào lao hết sức.

Căn cứ vào đâu để đưa ra “công thức”: Dần - Thân - Tỵ- Hợi; Thìn - Tuất - Sửu - Mùi; Tý - Ngọ - Mẹo - Dậu là “tứ hành xung”? Căn cứ vào đâu để khẳng định chắc nịch như bắp rang: Tỵ - Dậu - Sửu; Thân- Tý - Thìn; Dần - Ngọ - Tuất; Hợi - Mẹo - Mùi là “bộ tam hợp tuổi”? Không một ai, dù có trí tuệ thông minh như nhà bác học Albert Einstein cũng không thể lý giải một cách khoa học và thuyết phục.

Mà quỷ quái thiệt các “nguyên tắc” trên chỉ áp dụng cho phương Đông; trong khi đó, phương Tây đâu có mượn mấy con vật Tý, Sửu, Dần, Mẹo… mà lại là Hải sư, Xử nữ, Nhân mã… kia mà?

Tôi không đi sâu bàn về các tên gọi này. Không quan tâm. Điều đó, nói lên rằng, sự can thiệp của bất kỳ yếu tố nào, kể cả tử vi đều đi ngược lại bản chất của tình yêu. Danh họa Salvador Dali có nói một câu đơn giản mà kiêu hãnh: “Là họa sĩ thì hãy vẽ đi”. Đã yêu thì hãy cứ yêu đi. Đó chính là bản chất đích thực của tình yêu. Đã yêu là yêu. Thể hiện lấy cảm xúc đó theo cách của mình. Không vay mượn ai khác. Đơn giản vậy thôi. Cũng như ăn, như uống, như hít thở không khí mỗi ngày. Thậm chí rất bản năng nữa là khác. Mẫu hình đó có thể nhìn thấy qua các chàng/nàng trong ca dao ngàn năm nước Việt:

Yêu nhau tam tứ núi cũng trèo

Ngũ lục sông cũng lội, thất bát đèo cũng qua

Yêu là bất chấp trở ngại. Vượt qua trở ngại để đến với nhau. Sự cấm đoán, nếu có, từ phía các bậc phụ huynh thì sao? Hãy nghe họ dõng dạc tuyên bố:

Mẹ cha đánh em đến thác, bỏ xác xuống đường mương

Cha mẹ biểu từ ai em từ đặng, chứ người thương em không từ

Nói cách khác, theo tôi, tính cách trên chính là bản lĩnh bảo vệ tình yêu, xin đừng vội vã gán cho họ cái tội bất hiếu, “áo mặc không qua khỏi đầu”.v.v… Thế thì, cái chuyện rắc rối và mơ hồ vừa nêu trên có thể ngăn cản được nhịp đập của trái tim cuồng nhiệt đang ngày đêm nhảy theo điệu Lambada hoan lạc? Chỉ có thể trả lời là không.

Nếu căn cứ vào cái “công thức” tào lao vừa nêu trên, chỉ có hai tình huống xảy ra:

Một, nếu các đôi lứa nhất nhất áp dụng triệt để tuân theo thì tình trạng ly hôn, ly dị, ly thân hoàn toàn biến mất. Không còn có cơ hội xảy ra. Bởi một khi cưới nhau đã “hợp tuổi” thì làm sao còn có chuyện “ông ăn chả bà ăn nem”, “đồng sàng dị mộng” nọ nọ kia kia?

Hai, nếu các đôi lứa nhất nhất áp dụng triệt để tuân theo thì chắc chắn sẽ xảy ra tình trạng có nhiều/rất nhiều người phải chờ phờ râu, đến lúc… sắp chui xuống đất mới có thể tìm ra mẫu người “hợp tuổi” như ý của mình. Bởi lẽ, hợp tuổi nhưng không hợp về quan niệm sống, dung nhan, tính nết, trình độ học vấn, tài chính… thì chung sống có hạnh phúc?

Theo tôi, chuyện “hợp tuổi” không là gì cả. Quan trọng nhất cũng là “hợp” là họ có hợp tính, hợp nết, hợp về lý tưởng… hay không? Đó mới là cốt lõi. Thì cứ cho là hợp tuổi nhưng nếu chàng có tính tình cục cằn, lếu láo, thô lỗ như cái ông “da hàng thịt”, liệu có thể chung sống lâu bền với cô nàng có trái tim nhân hậu, khoan dung của Trương Ba? Nào trả lời đi, hỡi các lão/bà/cô/gã thầy bói gà mờ?

Mà thôi, trong chuyện hôn nhân, dựng chồng gả vợ, xây dựng hạnh phúc, cách tốt nhất là hãy tin vào sự mách bảo của trái tim, lý trí của chính mình, chứ việc gì phải nghe theo lời phán đoán của ai khác…

LÊ MINH QUỐC

;