Perfectly imperfect nghĩa là gì

Dạo gần đây bé Cười – homie đồng thời là em họ của mình – đang hẹn hò, không phải chỉ với một người mà với nhiều người. Cười đang trong quan hệ mà ngôn ngữ đại chúng ngày nay gọi là “thả thính”, nên Cười nói chuyện và gặp gỡ với nhiều chàng lắm, nhưng chắc chưa ưng được anh nào nên cứ mỗi tối về cứ tôi hỏi thăm lại thấy Cười thở dài.

Cười nói: sao em cứ thấy ko hợp, em không phải là không thích, chỉ là em cứ thấy người ta thiếu thiếu gì đó, cứ thấy người ta có một đống điểm không được. Em có đang khó tính quá không?

Mình trả lời Cười do em chưa gặp đúng người thôi, đến khi gặp người đó rồi dẫu người ta có thiếu mấy hay có cả trăm điểm không được em vẫn ở bên họ. Rồi mình kể Cười nghe người yêu cũ cũ năm cấp 3 của mình, dẫu biết có cả ngàn lỗi mình vẫn yêu người đó (đến sau này bị đá mới dứt được), thậm chí bây giờ đang yêu Bạn này, thấy Bạn cũng có bao nhiêu điểm không được và thiêu thiếu, nhưng vẫn nhất quyết cả đời nắm tay Bạn

Rồi Cười hỏi vậy còn người yêu cũ thì sao, người yêu cũ cũ mình quen năm cấp 3, còn người yêu cũ mình quen khi học Đại học thì thế nào. Ừ duy chỉ có anh người yêu cũ đó thì mình tìm không ra khuyết điểm gì, mình thấy ở anh không thiếu điều chi… Nhưng chắc có lẽ vì vậy nên mình và anh mới chẳng thể bên nhau được nữa, khi tất cả những gì mình thấy ở anh là sự hoàn hảo, và tất cả những gì mình nhớ về anh là điều tốt đẹp.

Ai đó nói rằng, tình yêu không phải là khi bạn tìm một người hoàn hảo để yêu, mà là khi bạn yêu ai đó bằng sự hoàn hảo của chính mình.

We come to love not by finding a perfect person,
but by learning to see an imperfect person perfectly

when someone has strong feelings for you they may tell you that you're "perfectly imperfect" basically saying that they accept your flaws, they like you enough that they see past your insecurities, a way of saying that you're perfect to them.

by teamandrea October 16, 2013

Get the perfectly imperfect mug.

(perfectlyimperfect),, perfect< is the most beautiful woman -Imperfect< Uses her Beauty as a tool

Perfect< Bright blue eyes, and full lips a very intelligent mindset, Imperfect <_is the (Luscious Angel) with the blue eyes are Calculating and the lips FULL of poison, while the mind is Planning treachery,, Perfect< they may be a little on the full figured side and uses her( Pornstar )heart always willing for a partner or partners she chooses, Imperfect < she's never LOYAL to one,, perfectlyimperfect soul is off limits and dark with rows of Vaults with everything locked away, leaving you (scottified)

by Forever never October 18, 2019

Get the Perfectly Imperfect mug.

Define a Word

TwitterFacebookHelpSubscribe

‘ ‘ Perfectly Imperfect – Hoàn hảo theo những cách không tuyệt vời và hoàn hảo nhất – có lẽ rằng là cụm đúng nhất để lý giải về Hiệu ứng Pratfall ‘ ‘ ( Pratfall Effect ). Và trong hành trình dài tìm kiếm chính mình, tôi phát hiện ra chính những điều không hoàn hảo nhất ấy mới làm tôi trở nên ‘ ‘ con người ‘ ‘ hơn .

Perfectly imperfect nghĩa là gì
Ảnh: Pinterest—Tôi không viết về chính mình, chỉ cố gắng nỗ lực tua lại những lát cắt ký ức lẩn quẩn trong hình hài một con bé 22 tuổi bằng một bài viết thật dài .

Hiện tại

Bạn đang đọc: Tìm mình trong hình mình, trong những đóa hoa nở muộn

Một năm vừa qua, tôi tin rằng với ngần ấy sự biến động, khổ đau, tuyệt vọng, hồi sinh, và bắt đầu một cuộc sống bình thường mới,…ai trong chúng ta cũng đều có riêng mình cơ hội để bắt đầu lại mọi thứ. Những cơn sóng trong lòng vì yêu thương mà êm dịu hẳn, những hối hận vì thứ tha mà trở thành thinh không, những dở dang vì hối tiếc mà tự thân lành lặng ít nhiều, những xa cách vì hiểm nguy mà trở thành tương phùng khắc ghi trong tâm trí,…chúng ta, thật sự đã tìm thấy mình từ trong những đổi thay và mâu thuẫn như thế đó.

Hôm nay tôi không dùng buổi tối cuối tuần để đánh đổi sự gấp vội của việc làm. Thoát ra guồng quay của việc làm và học tập, tôi cho mình vài tiếng đồng hồ đeo tay lặng lẽ ngồi dưới ánh đèn vàng ở một góc trong cùng của The Seventh Barista. Những nhóm người lục tục ra về, quán thưa vắng dần, không còn tiếng lao xao trò chuyện khiến nơi đây có đôi chút đơn độc. Nhưng tôi lại thích cảm xúc thế này – cái cảm xúc độc chiếm sự đơn độc của chính mình, để rồi tan chậm trong những nỗi niềm chẳng biết dùng ngôn từ gì để diễn đạt. Lại có một chút ít chua xót khi nghĩ về sự bất lực của bản thân trong việc diễn giải những nỗi đau trong lòng cho tròn vành rõ chữ. Có phải tất cả chúng ta luôn rất giỏi trong việc ủi an người khác, còn bản thân thì lại không ?

Thật kỳ lạ là những người như tôi lại rơi vào trầm cảm. Tôi cũng từng cho rằng đó là vài ba khoảnh khắc tôi bị áp lực nhấn chìm, và rồi tôi sẽ ổn. Nhưng thật ra không phải thế. Câu hỏi mình là ai, mình thật sự là một người như thế nào, mình có đang vui vẻ và hạnh phúc với chính mình hay không, mình có đang hài lòng về những thứ mình làm, mình có thật sự tha thứ cho chính mình – về những ngày nhọc lòng đi tìm mình trong những ước mơ, khát vọng, cao vời, mãnh liệt, và hời hợt. Thật đó!

Tôi luôn là người biết mình muốn gì và làm được gì. Tôi là con người được tôi luyện từ kỷ luật, tự do, kiêu ngạo, … những hành trình dài tuổi trẻ mà dăm ba đứa người trẻ tuổi sắp trưởng thành đều phải trả qua. Tôi cũng không sợ thất bại, không sợ bất công, không sợ thị phi ( vì tôi chưa khi nào là một phần của thị phi ) … nhưng tôi sợ bản thân mất đi lòng nhiệt huyết, sợ cảm xúc nằm lại ở đâu đó trong mớ cảm hứng hỗn loạn không hề trấn áp, sợ những lối mòn, sợ những người không có lí tưởng. Tôi cũng chưa khi nào thích những lời tán tụng, vì với tôi nó đồng nghĩa tương quan với khối áp lực đè nén, và chỉ đơn thuần là những lời nói từ môi trôi qua kẽ gió. Tôi không so sánh cuộc sống mình với bất kể ai, vì tôi tin những góc khuất và những lấp lánh lung linh ấy mỗi người đều có đủ, chỉ là tất cả chúng ta chọn sống vì điều gì. Tôi không dùng nỗi đau và những xấu số của bản thân để gieo bất công vào cuộc sống ai đó khác. Thay vào đó, tôi cố gắng nỗ lực vượt qua nghịch cảnh, sống một cuộc sống ý nghĩa và tốt đẹp, tận tâm với mọi việc mình làm như lời dặn dò của người ba quá cố của mình : ” Làm cho đàng hoàng, con ” .

Quá khứ

Tôi cùng từng tìm mình từ những mất mát, thành công và thất bại, sự gai góc và những ngày lòng tin cạn kiệt nhất.

7 tuổi, quốc tế của tôi bị đảo lộn bởi biến cố của mái ấm gia đình. 12 tuổi, tôi phải xoay sở với thực sự rằng mình có yếu tố về tâm ý. 14 tuổi, tôi gật đầu mình trầm cảm. Những ngày tháng sau đó, tôi cứ đi giữa những định nghĩa về tích cực và xấu đi. Tôi từng yêu một người, từng chia tay, từng mất đi rất nhiều những người bạn mà tôi xem là bảo vật. Tôi từng tự tử, từng mất trấn áp, từng phải điều trị tinh thần, từng ở trong những ngày tháng kiệt cùng của niềm tin, … Tôi dần trở nên lặng thinh như những cánh cửa nhà sáng tối im ỉm đóng. Tôi từng sắp đánh mất sự học chỉ vì những yếu tố xung quanh mái ấm gia đình, bạn hữu, và chính mình. Tôi từng có rất nhiều giấc mơ, vẫn đang nỗ lực cho chúng mỗi ngày, nhưng cũng từng rất nhiều lần muốn mình rời khỏi nơi này để không còn chịu cảnh ngột ngạt trong những tham vọng của mình. Có thể do tôi đã quá khắc nghiệt với chính mình .16 tuổi, tôi trở lại, và mở màn vẽ lại những điều cơ bản trong đời sống của mình. Tôi đậu vào ngôi trường Gianh Giá, học khuynh hướng ngành tôi muốn, với những vinh quang trong suốt 3 năm cấp 3. Thế giới của tôi dần trở nên ấm cúng hơn khi gặp được má nuôi của mình – người đã mở ra con đường viết lách và yêu văn học, người đã dắt tay tôi đi chinh chiến ở những cuộc thi, và cùng tôi vượt qua những thành công xuất sắc lẫn thất bại. Tôi tìm được đường về nhà đúng nghĩa, mở lòng san sẻ những yếu tố của mình với mái ấm gia đình ( trước đây do bản thân tôi không muốn tỏ bày chứ mái ấm gia đình tôi rất mực đồng cảm ). Tôi có những rung động, khẽ thôi, về mình, sự xinh xắn của tình bạn, và những cái tình khác. Trái tim tôi mềm ra đôi chút, nhưng vẫn giữ nét khó gần của một con nhỏ bất cần đời .

18 tuổi, tốt nghiệp THPT loại xuất sắc; sở hữu hững giải thưởng HSG văn vừa đủ khiến gia đình và Thầy cô tự hào; lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất nhận điểm 5 môn văn trong kỳ thi THPTQG năm 2016; cánh cửa báo chí XHNV đóng lại ngay trước mắt; trở thành một người trưởng thành khi chọn học 4 năm tại Đại học Tôn Đức Thắng danh giá và hành trình đó thật sự đã đưa tôi đi đến rất nhiều những đều tuyệt vời mà có thể nó đã bù đắp kỳ hết cánh cửa đóng im im cách đó 4 năm (thật kỳ lạ khi ngôi trường này đối với tôi còn ý nghĩa hơn tất cả những gì tôi có thể gọi ra cảm xúc của mình mỗi khi nhắc đến); sau đó chính thức trở thành tân thủ khoa khóa tuyển sinh 2020 – 2022 tại trường Cao đẳng Phát thanh – Truyền hình II,…đó là tất cả những gì ngắn gọn nhất mà tôi có thể hình dung về sự học của chính mình trong suốt những năm qua.

19 tuổi, bạn tôi tự tử vì trầm cảm, và nỗi hối hận luôn dày vò trong tâm lý tôi mà mặc dầu qua bao nhiêu lâu nữa, tôi vẫn không hề quên đi khoảnh khắc ấy mỗi độ trời đông thay áo. 20 tuổi, ba tôi mất bất ngờ đột ngột trong một tai nạn đáng tiếc giao thông vận tải, và quốc tế của tôi đảo lộn từ khoảnh khắc ấy. Cho đến giờ đây, những tổn thương vẫn không hề dừng lại, những cảm xúc trống rỗng năm nào vẫn luôn thường trực trong tôi mỗi khi ở một mình. Nhưng từ trong nghịch cảnh, tôi thấp thoáng thấy những đóa hoa nở muộn, thấy mấy tia sáng ngược bóng tối bao lấy mình, không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc can đảm và mạnh mẽ đứng lên trên hành trình dài phía trước. Cho đến giờ đây, tôi thấy lòng mình đã bình lặng hơn trước, biết cách yêu thương hoàn hảo, và luôn hướng về mái ấm gia đình. Những nỗi đau đã dạy tôi rằng con người ta thật sự sẽ không biết mình can đảm và mạnh mẽ đến mức nào cho đến khi đứng trước chúng. Có những sự biến hóa từ trong tâm lý, tha thứ cho chính mình, tha thứ cho quá khứ, tha thứ cho tổng thể những gì đã qua với một niềm kỳ vọng, chân thành, và lòng tử tế .Nhưng có ai mà muốn lớn lên và trưởng thành trong những trường hợp thế này đâu nhỉ ?

Tương lai

Theo thời hạn, tôi lớn lên cùng với sự xích míc rất lớn trong cách tiếp xúc và biểu lộ lời nói của bản thân. Tôi phụng sự tập thể, trường học, xã hội, nhưng đồng thời tôi cũng tìm cách để bản thân có những thời cơ được ở một mình. Tôi ít khi cố ý hòa vào đám đông. Như một thói quan cố hữu của riêng mình, tôi ở trong đám đông, lặng lẽ quan sát toàn bộ mọi người, cố gắng nỗ lực tìm những điểm giao nhau trong câu truyện của tôi và họ. Tôi tin, chỉ khi tất cả chúng ta có sự đồng điệu, tất cả chúng ta mới thật sự gần nhau .

Mấy tháng trở lại đây, tôi gặp rất nhiều những người anh chị, những người bạn đi qua những ngày hỗn độn cảm xúc, đi qua những ngày đấu tranh để tìm lại chính mình. Chưa bao giờ mà câu hỏi ”chúng ta của trước đây đâu rồi” cứ đảo đi đảo lại trong những cuộc gặp gỡ của tôi nhiều như lúc này. Có thể những tháng ngày dãn cách xã hội thật sự đã đủ dài để mọi người nhìn nhận lại bản thân mình. Hoặc vốn dĩ, những câu hỏi về bản thân vẫn luôn tồn tại trước đó, nhưng có chăng là chúng ta không có đủ thời gian để chiêm nghiệm và nghiêm túc đặt vấn đề. Và thật sự tôi đã thay đổi rất nhiều trong 4 tháng bố gối ngồi nhà đó. Khi mà bạn thật sự đi đến kiệt cùng của sự căng thẳng, áp lực, bế tắc, bạn sẽ tìm thấy một lối thoát cho chính mình.

Cách đây 3 tuần, khi nhận đề tài từ cô giáo dạy môn Phóng sự báo in, nhu yếu viết về chính mình. Tôi thật sự đã mất gần nửa ngày để viết và xóa, và tâm lý. Dù cho hiện tại, tôi đã đổi khác khá nhiều, tối thiểu là tôi biết nói lời khước từ, biết số lượng giới hạn của bản thân, biết dừng lại đúng lúc, biết nhẹ nhàng buông bỏ, cũng biết trấn áp sự nóng giận của chính mình, thậm chí còn điều mà tôi luôn nghĩ không hề chuyển dời : sự cầu toàn, tôi cũng biết tiết chế đôi chút. Mỗi người đều có những nguyên tắc riêng, như những tòa hoàng cung nguy nga lộng lẫy, người ta cần thời hạn đủ dài và lí do đủ thuyết phục để hoàn toàn có thể bước ra khỏi tòa thành tháp đó. Và với một người cứng đầu như tôi, những điều đổi khác này gần như là bước ngoặc của cả cuộc sống. May mắn thay, tôi vẫn cảm thấy khá ổn với trạng thái hiện tại của mình – sau rất nhiều những lần đi tìm mình và đổi khác mình. Chữa lành căn bệnh tuyệt vời và hoàn hảo nhất, và gật đầu những điều không hoàn hảo nhất từ hành trình dài đã qua .

Tôi nhớ trong quyển ‘‘Being – Định nghĩa chính mình” có nội dung đại loại rằng: 

”Hiệu ứng Pratfall còn được gọi là hiệu ứng sai lầm – một hiện tượng tâm lí cho rằng những người có năng lực sẽ dễ thương và hấp dẫn hơn khi họ mắc sai lầm thay vì quá hoàn hảo. Để giải thích về hiện tượng này, không có cách gì đơn giản hơn ngoài việc sai lầm khiến người tốt trở nên “người” hơn, gần gũi hơn trong mắt người xung quanh. Con người ta yêu mến những cá nhân như vậy hơn những người hoàn hảo và xa lạ, và  khó với tới. ”Perfectly Imperfect – Hoàn hảo theo những cách không hoàn hảo – có lẽ là cụm đúng nhất để giải thích về Hiệu ứng Pratfall” (Pratfall Effect).

Xem thêm: Pts là gì? Định nghĩa pts mà chúng ta hay bắt gặp

Và giờ đây, tôi thật sự tin rằng, tôi có không thiếu lí do để tin cuộc sống mình đẹp tươi và niềm hạnh phúc hơn từ những gì đã xảy đến với cuộc sống mình. Tìm mình từ trong hình ảnh mình trong quá khứ, hiện tại và tương lai chưa khi nào là chuyện thuận tiện. Nhưng đến một lúc nào đó, tất cả chúng ta sẽ trọn vẹn tìm được mình, bằng cách quả cảm đương đầu, sáng sủa, và tử tế .Hy vọng những dòng san sẻ này sẽ có ích cho những người đọc nó, mong rằng toàn bộ mọi người sẽ an yên, và thật sự vấn đáp được câu hỏi : tìm mình thế nào ?